Phó Tư Diễn nhìn thấy Dung Hoan với ánh mắt khó tin nhìn mình, ném chiếc hộp quẹt đang cầm trong tay lên bàn trà, trong mắt ánh lên tia khinh thường: “Đây là một trò chơi đơn giản vậy sao? Tôi không phải trẻ con..”
“U a” Vũ Lương tiếp tục trêu chọc anh, “Trẻ con? Nếu cậu không chơi được thì thôi, Hoan Hoan để chú nói cháu nghe, Phó Tư Diễn cái gì cũng giỏi nhưng về trò chơi thì chú giỏi hơn.”
Dung Hoan nhìn khuôn mặt cực kì lạnh lùng của Phó Tư Diễn, không nhịn được liền nở nụ cười.
Sau khi trò chơi kết thúc, Vũ Lương sờ đầu của Dung Hoan, “Cháu thấy chú Vũ của cháu có giỏi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT