Nguyệt Quân Thiên Lĩnh

Chương 7 Thiên giới phong vân 2


1 năm

trướctiếp

Vào lúc này trên Thiên giới không được yên tĩnh, phong vân biến khởi, Thiên đế đang đánh nhau với một người, người này là Ninh Duy đệ đệ Thiên đế Ninh Vũ.

Hai người đánh nhau kịch liệt, sức mạnh lan tràn tàn phá xung quanh, cả Thiên giới lắc lư vô cùng như muốn sụp đổ, dù vậy nhưng mà bọn họ không dừng lại, Ninh Duy ra tay không nương tình, từng chiêu từng chiêu vô cùng ác liệt, đánh vào từng chỗ hiểm trên người Thiên đế. 

Thiên đế rất bình tĩnh, Ninh Duy đánh ra chiêu nào hắn đỡ chiêu đó, hóa giải từng chiêu rất nhẹ nhàng, hắn đã đột phá tới Thiên cảnh từ rất lâu, trên cảnh giới này hắn đã đi rất xa, còn Ninh Duy thì vừa mới phá cảnh, đặt chân tới Thiên cảnh làm sao có thể đánh thắng được Thiên đế. 

- Đệ đệ, cho dù ngươi có ra tay với ta thì có ích lợi gì, Nguyệt Hy cũng đã nhảy vào Thiên Lôi Thâm Uyên, đệ có ra tay với ta cũng chẳng vãn hồi được chuyện gì .

Ninh Duy vô cùng phẩn nộ, ánh mắt đỏ ngầu nhin Thiên đế quát:

- Thiên đế, ngươi cuồng bạo độc quyền, ngươi biết ta thích Nguyệt Hy mà, ngươi lại ép nàng nhảy vào Thiên Lôi Thâm Uyên, hôm nay Ninh Duy ta thay nàng báo thù.

Bên dưới Ninh Hà trợn tròn mắt, kinh hãi vô cùng khi nghe được Ninh Duy nói, người nhị bá này của hắn cũng thích Nguyệt Hy, mà hắn cũng đã thầm yêu Nguyệt Hy bấy lâu nay, điều này làm sao được.

Thiên đế mĩm cười, không thèm để ý tới sự tức giận và cuồng ngôn của đệ đệ mình, hắn thản nhiên nói :

- Đó là quyết định của nàng, bản đế không hề ép buộc nàng ta, với lại dựa vào thực lực của đệ mà muốn giết ta sao, chuyện cười.

Ninh Duy không nói gì, chỉ vung tay đánh tới, hai người lại đánh nhau tiếp, Thiên giới lung lay dữ dội, mọi người trong Thiên giới vô cùng sợ hãi, lo sợ Thiên giới sẽ bị Thiên đế va Ninh Duy đánh cho vỡ nát.

Bọn họ đánh với nhau rất lâu, Ninh Duy có hết sức nhưng không thể làm Thiên đế bị thương, nhưng hắn không chịu dừng lại vẫn cứ tung chiêu đánh liên tục vào Thiên đế.

Thiên đế biết đệ đệ mình đang nổi giận cũng không khuyên ngăn, cứ mặc cho hắn điên cuồng đánh mình, Thiên đế chỉ đưa tay hóa giải hết những chiêu thức mà đệ đệ mình đánh tới, hắn không ra tay đánh lại, nếu mà hắn ra tay đánh lại thì Ninh Duy đã thua từ lâu.

Không gian nơi mà hai người đại chiến đã nứt vỡ tàn tạ, nếu mà còn đánh tiếp e là vùng không gian này sẽ vỡ ra, nếu mà một vùng không gian bị vỡ thì liên kết cả Thiên giới sẽ bị họa lay.

Vào đúng lúc này cả vùng không gian xuất hiện rất nhiều cánh liên hoa, trôi nổi giữa bầu trời che lấp lại những vết nứt kia, đem những vết nứt kia chữa trị.

Thiên đế va Ninh Duy dừng tay, đứng nhìn những cánh liên hoa kia, bọn họ tạm dừng chiến chính là vì một người xuất hiện.

-  Diệu Liên Thánh Mẫu. 

Diệu Liên Thánh Mẫu ngồi trên một đóa hoa sen lớn, cả người toát ra ánh sáng làm xoa dịu đi chân tâm của người khác, gương mặt hiền từ hòa ái nhìn Thiên đế và Ninh Duy nói :

- Đừng đánh nhau nữa, Thiên giới sấp không chịu nổi hai ngươi đánh nhau rồi, hai người các ngươi nhẫn tâm đem cả Thiên giới diệt đi sao, bên trong Thiên giới vẫn còn có rất nhiều người, nếu Thiên giới diệt bọn họ đều sẽ bị chôn cùng, các ngươi nỡ làm hại con dân của mình sao.

Thiên đế gật đầu, hắn nói :

- Thánh Mẫu nói đúng, trận chiến này nên dừng lại, đệ đệ cho dù ngươi giết được ta, thì Nguyệt Hy cũng sẽ không trở lại, cho nên đệ không làm những chuyện vô ích này nữa.

Ninh Duy nhìn chằm chằm Thiên đế, trong lòng vẫn còn giận dữ vô cùng, nhưng mà lời của Thánh Mẫu nói hắn cũng hiểu, vì lòng riêng mà đem cả Thiên giới kéo chung, vậy thì hắn chính là tội nhân của cả Thiên giới.

Hít sâu cố bình ổn lại tâm tình, hắn nghiêm mặt nói :

- Hôm nay ta lấy hiệu Thiên Hoàng, cai quản phân nữa Thiên giới, lấy Ngọc Tâm Điện phân chia, Thiên đế ngươi có ý kiến.

Thiên đế vẫn rất bình tĩnh, không vì hành động này của Ninh Duy mà tức giận, hắn mĩm cười nói :

- Tùy đệ, nhưng mà đệ đánh giá mọi thứ quá đơn giản rồi, còn rất nhiều chuyện mà đệ không ngờ tới, rất nhanh đệ sẽ phải đối mặt mà thôi.

Thiên Hoàng Ninh Duy gật đầu nói :

- Đúng thế giới này quá tàn bạo, như vậy thì sao không ai có thể cản được bước chân của ta.

Thiên đế cười to nói :

- Mong là đệ sẽ luôn giữ được phong thái này .

Nói xong Thiên đế xoay người rời đi, chỉ vài bước chân đã biến mất, Diệu Liên Thánh Mẫu nhìn Ninh Duy nói :

- Thiên Hoàng, mong mọi chuyện mà ngươi làm, hãy nghĩ tới Thiên giới đầu tiên.

Ninh Duy gật đầu nghiêm túc nói :

- Thánh Mẫu yên tâm, ta sẽ không làm hại Thiên giới. 

Diệu Liên Thánh Mẫu gật đầu, biến mất trông hư không, nơi đây chỉ còn lại Thiên Hoàng Ninh Duy, hắn đang suy ngẩm lại mọi việc, vốn hắn muốn tu luyện đạt tới Thiên cảnh, rồi sẽ cưới Nguyệt Hy làm vợ của mình, nhưng khi vừa phá cảnh xong đi tìm Nguyệt Hy, thì lại nghe tin nàng nhảy vào Thiên Lôi Thâm Uyên.

Hắn lẩm bẩm nói :

- Nguyệt Hy, sao nàng dại dột như vậy, sao nàng không chờ ta, bây giờ ta phải sao đây.

Giữa lúc hắn đang đau khổ, thì Ninh Hà đi tới bên cạnh hắn, Ninh Hà ngồi xuống bên cạnh Ninh Duy rồi nói :

- Nhị bá, người cũng thích Nguyệt Hy tiên tử sao.

Ninh Duy ngước mặt lên nhìn Ninh Hà, rồi nói :

- Chuyện của ngươi ta đã nghe, nhưng mà bây giờ nói chuyện này có tác dụng gì, Nguyệt Hy nàng cũng đã chết, có ý nghĩa gì nữa mà nói.

Ninh Hà buồn bã ngửa mặt lên trời than thở nói :

- Chỉ trách thực lực con quá yếu, nếu không lúc đó con đã ra tay cứu nàng, nào đứng yên nhìn nàng nhảy xuống Thiên Lôi Thâm Uyên chứ.

Ninh Duy lắc đầu nói :

- Bỏ đi, ngươi cũng quay về đi, cố gắng mà tu luyện, chỉ có mạnh lên ngươi mới bảo vệ được những thứ ngươi muốn mà thôi, nếu không tình cảnh lần này sẽ được tái hiện một lần nữa.

Ninh Hà gật đầu, đôi mắt bừng lên ánh sáng nói :

- Tốt, vậy bây giờ con trở về tu luyện đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp