"Người hầm canh bổ cho con nhưng người không xem lại sức khỏe của mình sao? Khuôn mặt đã không còn chút tinh thần nào rồi, vậy mà còn luôn dặn dò con phải chú ý sức khỏe" Tôn Từ Y như đang giận dỗi
Thật ra cô biết Cố Khải Ngôn vẫn không ngừng tìm kiếm việc loại trừ bóng đen trong cơ thể cô.
Cố Khải Ngôn nhìn biểu hiện của con gái liền hiểu ra:
"Được rồi, được rồi.

Ta một nửa, con một nửa được không? Nhưng con phải uống hết phần của mình đấy"
Tôn Từ Y quay người lại, cô há miệng uống từng muỗng canh mà Khải vương đút cho mình.
"Có vừa vị không?"
Cô gật đầu lia lịa:
"Rất ngon"
Cô cầm lấy bát canh trong tay Cố Khải Ngôn:
"Con đút cho người"
Ngài cũng vui vẻ mà dùng canh, các tì nữ cạnh đó đều mỉm cười trước sự dễ thương của vị tiểu chủ tử.

Tôn Từ Y chỉ là nghĩa nữ đã như vậy, nếu là con gái ruột chắc phải được cưng chiều hơn nữa.

Nhưng Cố Khải Ngôn đã sớm coi cô như con gái của mình, hết lòng yêu thương, nâng niu coi như bảo bối, không phải vì dung mạo của cô.
Đột nhiên chiếc vòng trên tay Tôn Từ Y phát sáng, nó biến thành thanh kiếm rồi bay nhảy, lượn lờ xung quanh cô.
"Đến giờ rồi" Cô thở dài
Thanh kiếm này dạo gần đây luôn như vậy, có vẻ thoát khỏi sự khống chế của Trương Từ Hiểu nó vui lắm, cô có nói nó cũng không nghe nhưng nó vẫn luôn làm tốt nhiệm vụ của mình, khi cô bị quái vật tấn công nó ngay lập tức chạy ra tự mình tiêu diệt bọn chúng.

Nhưng biết làm sao được, hình như nó chỉ sợ Trương Từ Hiểu, chỉ có một số lúc biết nghe lời cô.
Cố Khải Ngôn lườm Đông Quân kiếm một cái, nó lập tức bay đến trốn sau lưng Tôn Từ Y, hoàn toàn đứng im trong không trung, không dám động đậy, giống một đứa trẻ sợ bị la mắng.

Tôn Từ Y quay người nhìn nó mà đe dọa:
"Cha ta vừa nhìn ngươi một cái ngươi liền không dám nhúc nhích, sẽ có ngày ta nung chảy cái thứ nhát gan nhà ngươi"
Cố Khải Ngôn phì cười, thanh kiếm biến thành một luồng sáng xanh quay về làm một chiếc vòng trên cổ tay cô.

Ngoài Trương Từ Hiểu ra có lẽ nó chỉ sợ Khải vương và Thừa tướng.
"Con mà nung chảy nó chắc thằng nhóc Từ Hiểu cũng đồng tình.

Dù sao nó dùng kiếm nào cũng như nhau" Cố Khải Ngôn bồi thêm một câu
Ngay buổi chiều, Tôn Từ Y ra tường thành cùng Cố Khải Ngôn, nơi đó chính là một trong những nơi đặt kết giới phòng thủ kiên cố, dù Cố Khải Ngôn không cho nhưng cô cũng đòi đến bằng được, cũng muốn xác nhận xem quái vật nổi loạn có phải do bóng đen trong người mình không.

Dù sao Nam Sơn cũng là nơi thuần khiết, nếu có thứ như bóng đen xuất hiện ắt sẽ loạn, nhưng cô nhìn biểu hiện của chúng lại không giống là vì bóng đen mà đến.
Kết giới đột nhiên bị thủng, đám quái vật hung hãn đột ngột xông vào.

Các binh sĩ và Cố Khải Ngôn nhanh chóng cầm vũ khí ngăn chặn.

Kết giới bị phá cơ thể của Khải vương chắc chắn sẽ bị tổn thương, vì vậy không thể phát huy hết sức mạnh.
Chớp mắt quái vật đã đông như kiến, Cố Khải Ngôn đành để lại đám quái vật cho binh sĩ mà nhanh chóng tạo một kết giới khác, nếu để bọn chúng xông vào sợ là người dân Nam Sơn sẽ gặp nguy hiểm.
Tôn Từ Y cũng ra trận góp sức, không tiêu diệt được nhiều quái vật cũng được số ít.

Khâm Phong vội nói:
"Tiểu thư, cô mau quay về.

Ta không thể bảo vệ cả cô, nếu cô mà bị thương thì vương gia sẽ lo lắng"
"Ta biết mình đang làm gì mà, huynh không cần phải lo cho ta" Tôn Từ Y vung cây kiếm trên tay mạnh mẽ chém xuống một con quái vật sau lưng Khâm Phong
Đông Quân kiếm cũng bay bổng trên mặt trận, nó thỏa sức chiến đấu bên cạnh Tôn Từ Y, dù nghịch ngợm nhưng không quên lời của chủ nhân, luôn bảo vệ cô đầu tiên, cũng rất lợi hại, một nhát chém là tiêu diệt được một đối thủ.

Cô chỉ dùng thanh kiếm thường, dùng Đông Quân kiếm cô sẽ không phát huy được sức mạnh lửa vốn có.
Tôn Từ Y ở trong đám hỗn loạn, cô dùng sức chém lại có thể tạo ra một vòng vây lửa đầy uy lực đã giết được cả chục con quái vật.

Khâm Phong ngạc nhiên lắm.

Đến cả cô cũng không ngờ sức mạnh của mình đột nhiên lại có sự thay đổi này, lẽ nào là do bóng đen? Cô nhớ lần trước ở bãi săn, khi bóng đen đến gần cô mới sử dụng được lửa của mình.
"Đột nhiên cảm thấy cơ thể mình dồi dào năng lượng, nếu đã như vậy có thể thay Khải vương tạo kết giới không?" Cô ngước nhìn cha mình lại thấy ngài đang chật vật dùng sức tạo kết giới mới, sớm đã thổ huyết.
Tôn Từ Y lao qua vòng vây cùng Đông Quân kiếm, cô chạy đến chỗ kết giới, hai tay không tự chủ mà giơ lên không trung luồng ánh sáng đỏ xuất hiện, hợp sức với Cố Khải Ngôn tạo ra kết giới khác, mọi chuyện lại đột ngột dễ dàng khiến cô thấy lạ lẫm.

Thấy con gái thành thạo dùng phép tạo kết giới, Cố Khải Ngôn vô cùng bất ngờ, trước đây pháp lực của Tôn Từ Y không thể phát huy mà.
Kết giới mới được tạo lên, vết nứt và lỗ thủng biến mất càng kiên cố hơn.

Rất nhiều quái vật bị chặn lại ở bên ngoài.
"Bảo bối, từ khi nào con lại biết tạo kết giới thế?"
Tôn Từ Y nhìn hai bàn tay mình, chính cô cũng không biết.

Trong lúc luống cuống hai tay cô đã không nghe lời, kết giới được tạo ra khi nào không hay.
"Con cũng không biết"
"Sợ là bóng đen ở trong người con có gì đó."
Tôn Từ Y cũng học được phép chữa thương, cô đã tự mình dùng pháp lực chữa trị cho cha.

Quái vật bên trong nhanh chóng bị tiêu diệt, chỉ trong phút chốc mọi thứ đã đổ nát, rất nhiều máu và xác quái vật ở khắp nơi.

Còn có những binh sĩ bị thương nặng, bọn họ nhanh chóng được đưa về.

Kiếm Đông Quân nhanh chóng biến trở lại thành chiếc vòng trên cổ tay cô
"Vậy là ổn rồi.

Bây giờ chúng ta quay về, ta sẽ xem thử bóng đen trong người con muốn làm gì" Cố Khải Ngôn kéo tay con gái
Nhưng Tôn Từ Y lại đánh ngất Cố Khải Ngôn, động tác dứt khoát không gây đau đớn, cô nhanh chóng ôm lấy thân thể nam nhân cao lớn.

Khâm Phong chạy đến vẻ mặt lo lắng hiện ra, hắn đỡ lấy Cố Khải Ngôn:
"Tiểu thư, cô làm gì vương gia thế?"
Tôn Từ Y thở phào:
"Ít ra ngài ấy sẽ ngoan ngoãn nghỉ ngơi một lúc.

Ta không muốn thấy vương gia lao lực thêm"
Khâm Phong thấy như vậy cũng tốt, vương gia đã nhiều ngày không ngủ đủ giấc rồi.

Cả 3 người cùng quay về.
Tôn Từ Y đi qua trận địa đẫm máu kia, toàn xác quái vật, mùi máu tanh xộc lên mũi cô.

Đột nhiên cô thấy bụng khó chịu, bắt đầu buồn nôn.
"Tiểu thư, cô không sao chứ?"
Cô lắc đầu:
"Trước giờ ta chưa từng thấy cảnh này nên mới buồn nôn thôi.

Huynh cứ đi trước đi"
Khâm Phong gật đầu dìu vương gia về trước.

Tôn Từ Y vì tò mò nên đã thử lại gần con quái vật có bộ dạng hung hãn nhất mà dùng một thanh kiếm rạch vào bụng nó.

Quả nhiên có thứ gì đó được tìm thấy, còn phát ra ánh sáng tím yếu ớt:

"Đây là...pha lê bóng đen?" Cô hoảng hốt cầm lên, bàn tay cũng dính máu tươi: "Đám quái vật hung dữ tấn công, không phải là bản tính, mà có kẻ thao túng?"
Những binh sĩ cũng dùng kiếm rạch bụng của những con quái vật khác:
"Tiểu thư, ở đây cũng có rất nhiều pha lê"
"Bên này cũng có rất nhiều ạ"
Pha lê bóng đen thường chỉ được tìm thấy ở nơi có bóng đen hoạt động mạnh mẽ, là Cửu U.

Số lượng pha lê lớn như vậy chính tỏ kẻ này không tầm thường.
Tôn Từ Y quay về liền ngồi vào bàn viết thư gửi cho Trương Từ Hiểu, hiện giờ Khải vương vẫn chưa tỉnh lại nên cô muốn hỏi cách giải quyết trước, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chàng cũng là đang bận rộn với chiến sự, không phải lúc nào cũng rảnh rỗi.

Cô thở dài đặt bút xuống, vẫn là không nên viết nữa nhưng cô không biết Trương Từ Hiểu đã đại công cáo thành, đang trở về kinh thành bẩm báo và chuẩn bị đến Nam Sơn đón người.
Các tì nữ thấy sau khi trở về thần sắc của cô không ổn lắm nên lo lắng:
"Tiểu thư hãy thay y phục đi ạ, bộ y phục của cô đang dính máu.

Trông cô rất mệt mỏi, cô có cần gì không ạ?"
"Ta không sao.

Tuyết lại rơi rồi à? Đột nhiên lạnh quá" Cô ngó ra ngoài cửa lều
"Không ạ.

Nô tì thấy thời tiết hôm nay còn ấm áp hơn mọi khi.

Nếu tiểu thư thấy lạnh nô tì sẽ đem áo choàng lông cừu đến"
"Ấm áp hơn mọi khi sao?"
Cô thở dài bất lực, có chút chóng mặt.

Có thể là đã dùng nhiều pháp lực quá nên mới sinh ra những hiện tượng lạ này.
Đến tối, Cố Khải Ngôn cũng tỉnh lại, ngài tức lắm, vậy mà lại không đề phòng bị chính con gái đánh ngất.

Nhưng mà không sao, lỗi lầm của con cũng là lỗi của cha mà, cô cũng không phải gây ra đại họa gì, chỉ là muốn ngài nghỉ ngơi một chút.
Cùng lúc đó Tôn Từ Y bị cảm nhẹ, cô nằm trong lều của mình mà khó chịu, vì Khải vương đã đến tường thành thị sát lại kết giới nên không biết chuyện này.
Tì nữ bưng một bát cháo nóng bước đến bên giường cô:
"Tiểu thư, đây là cháo gà nhà bếp chuẩn bị.

Cô ăn thử xem có hợp khẩu vị không?"
Cô tái cả mặt, đột nhiên cô thấy mùi thức ăn khó chịu.

Khi tì nữ đưa bát cháo lại gần hơn, cô đã không nhịn được mà chạy ra ngoài, vịn vào gốc cây mà nôn hết những thứ trong bụng ra.

Cô nhớ lại lúc chiều quay về bằng xe ngựa, cô cũng nôn ra vì bị say, nhưng trước đây cô không hề bị say xe.
"Hôm nay bị sao vậy? Cứ buồn nôn suốt.

Bây giờ đến cả đi xe ngựa mình cũng bị say nữa"
Khuôn mặt cô đã sớm trở nên nhợt nhạt, trong lúc này Tôn Từ Y nghĩ đến trường hợp khác mà đưa tay đặt lên bụng mình:
"Nghĩ kĩ lại...tháng này chưa có.

Lẽ nào mình..."
"Tiểu thư, cô không sao chứ?" Tì nữ cũng chạy ra theo
Cô lắc đầu mệt mỏi quay về, nếu giống những gì cô đang nghĩ thì tai hại thật.

Cô quay sang:
"Ta thấy không được khỏe nên sẽ tự mình đến chỗ đại phu, ngươi đừng đi theo"
"Nhưng vương gia y thuật cũng rất cao siêu, đợi ngài ấy về cũng không muộn ạ"

"Đợi đến lúc đó ta sợ rằng mình không thể chịu nổi.

Vậy nhé"
Tôn Từ Y nhanh chóng rời đi, cô muốn xác nhận xem suy đoán của mình có đúng không.
Cô đến chỗ một đại phu gần đó.

Đại phu nghe xong triệu chứng liền bắt mạch cho cô:
"Tiểu thư, cô đúng thật là đang mang thai.

Đã được một tháng rồi.

Đứa bé có chút yếu ớt phải cố gắng dưỡng thai mới được"
"Ta có thai sao?" Cô không tin được giọng run run hỏi lại
Đại phu gật đầu khẳng định.

Cô đặt tay lên bụng mình, tình thế này không biết nên giải quyết thế nào.

Trương Thừa tướng luôn mong có người nối dõi, đứa bé này là thiên kim, ông nhất định sẽ không thích.

Còn Trương Từ Hiểu vẫn còn chưa biết gì cả, chàng không muốn Trương gia đoạt lợi, đứa bé là thiên kim cũng có vị trí quan trọng, dù là bé trai hay bé gái chàng đều không thích.

Trong nguyên tác, Trương Từ Hiểu cũng từng không thích đứa bé trong bụng của Cố Nhược Nhiên.
Đại phu thấy thần sắc của cô không ổn nên đưa cho cô một lọ thuốc nhỏ:
"Tiểu thư lần đầu làm mẹ đúng chứ? Đây là thuốc chống ốm nghén, nó sẽ giúp cô không bị buồn nôn.

Nhưng cô không nên lạm dụng thuốc nhiều vì sẽ không tốt cho đứa trẻ"
"Ta biết rồi" Cô gật đầu
"Vương gia nhất định sẽ rất vui, Nam Sơn có chuyện mừng mà, ngài ấy sắp được làm ông ngoại rồi"
"Đại phu, ông đừng nói cho vương gia hay ai biết."
Đại phu lấy làm lạ nhìn cô, cô ngại ngùng nói:
"Ta...vẫn chưa sẵn sàng.

Đợi đến lúc thích hợp ta sẽ tự nói ra."
"Lão phu hiểu rồi"
Tôn Từ Y cầm lấy lọ thuốc rồi đứng dậy rời đi, đại phu chợt nhớ ra:
"Cô chưa lấy thuốc an thai mà"
Giờ cô đang rất khó xử, không còn tâm trạng nghĩ đến thuốc an thai.

Cho đến khi Cố Khải Ngôn quay về thì Tôn Từ Y đã yên vị trong lều của mình ngủ say trên giường rồi.

Thấy bóng đen không có chuyển biến gì khác ngài cũng không nỡ làm phiền.

Ngài phải điều tra về vụ pha lê bóng đen trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play