Trăng sáng giữa trời, phòng đã tắt
đèn, trong màn đêm yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng hít thở nhẹ trên giường.
Trên giường lớn, Đường Vân Phàm vô
cớ không ngủ được, có thể vì anh đã ngủ một giấc trên xe rồi, chỉ đành nhắm mắt
ép mình vào giấc.
Đường Thời Tô bên cạnh tư thế ngủ
đoan chính, có điều ngón tay cậu siết chặt thành quyền, hơi thở khá gấp rút bán
đứng bề ngoài bình tĩnh của cậu.
Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, bất cứ
tiếng động nhỏ nào cũng sẽ bị phóng đại vô hạn.
Cuối cùng, Đường Vân Phàm hơi
nghiêng đầu: “Còn chưa ngủ?”
Nhịp tim Đường Thời Tô chợt rơi một
nhịp, cậu căng thẳng nói: “Vẫn chưa ạ.”
Cậu vốn không nên căng thẳng như
vậy, có điều cậu từng nằm mơ trên giường, mọi thứ trở nên không thể khống chế
được.
Cậu đấu tranh với khát vọng của
mình, độ tuổi này đang là lúc tinh lực dồi dào, kích động và bản năng muốn đến
gần người mình thích cuộn trào trong tim cậu, còn có nỗi xấu hổ vì sinh ra khát
vọng này.
“Ngủ sớm chút.” Đường Vân Phàm như
chỉ tùy tiện hỏi thôi, không lên tiếng nữa.
Đường Thời Tô bỗng hơi mất mát, cậu
lặng lẽ mở mắt ra trong bóng tối nhìn hình dáng Đường Vân Phàm bên cạnh, vì quá
tối mà chẳng nhìn rõ thứ gì.
“Vâng.”
Nhưng ngủ sớm chút này không phải
nói ngủ là có thể ngủ, chờ thêm một lát, Đường Vân Phàm lại lên tiếng: “Cậu còn
chưa ngủ?”
Đường Thời Tô bỗng chốc cảm thấy
mình đã bại lộ điều gì rồi, suy nghĩ có cần dùng pháp Quy Tức để mình triệt để
không phát ra tiếng không.
Nhưng không tiếng không thở cũng là
chuyện khá đáng sợ, cậu nhỏ giọng nói: “Vẫn chưa ạ.”
Đúng lúc Đường Vân Phàm chưa buồn
ngủ, anh không phải từ hơi thở của Đường Thời Tô nhận ra cậu có ngủ không, mà
là sau khi Đường Thời Tô nằm xuống thì duy trì mãi một tư thế trong thời gian
quá lâu, người bình thường dù gì cũng sẽ động đậy đôi chút.
Nên đoán được cậu hơn phân nửa là
chưa ngủ.
Đường Vân Phàm vốn đang ngủ, muốn
nói chuyện nên trở người đối diện với Đường Thời Tô, trước khi anh xoay người
qua thì Đường Thời Tô đã nhanh chóng nhắm mắt lại.
Đường Vân Phàm nói: “Lần đầu cậu đến
miền bắc à?”
Đường Thời Tô đáp: “Vâng.”
Đường Vân Phàm vô vị nói với cậu:
“Cậu buồn ngủ chưa?”
Đường Thời Tô � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.