Đường Vân Phàm không biết người đó
là ai, nhưng sau khi phản ứng lại, anh đã đoán ra được là cha ruột của Đường
Thời Tô.
Bởi vì gương mặt kia có vài phần
giống với cậu, lại còn ăn mặc đẹp đẽ, mỗi cử chỉ giơ tay nhấc chân đều có mị
lực chính chắn.
[Lý Thuần Thăng?]
Đường Vân Phàm vẫn xác nhận với hệ
thống một lần.
Trong nhận thức của anh, Lý Thuần
Thăng là một người cha vô trách nhiệm.
Tuy Dương Uyển Tú cũng không phải
người tốt lành gì cho cam, nhưng Lý Thuần Thăng với bà cũng là kẻ tám lạng
người nửa cân.
Hệ thống hơi chần chừ: [Đúng.]
Lý Thuần Thăng trong tình tiết đại
khái là sự tồn tại làm nền, chỉ nói ông ta khởi nghiệp vài lần đều thất bại,
trong tưởng tượng của Đường Vân Phàm thì luôn là một người đàn ông đáng thất
vọng, nhưng hiện tại gặp được thì—
Hoàn toàn không giống dáng vẻ trong
tưởng tượng.
[Tình tiết vốn có bị phá hoại nguyên
nhân rất lớn là do tôi, nhưng không ảnh hưởng đến cha ruột Đường Thời Tô đâu
nhỉ?]
Đường Vân Phàm cảm thấy đôi cánh này
của mình chắc không bay xa đến thế.
Hệ thống: [Tôi không rõ.]
Đường Vân Phàm lòng thấy kỳ lạ, thế
là không nói chuyện.
Đột nhiên Đường Thời Tô lên tiếng:
“Anh, anh về nhà trước đi.”
Đường Vân Phàm nhìn cậu, nhưng không
thể bắt được sự dao động cảm xúc trên mặt cậu, biểu cảm ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.