Thẩm Trang liếc nhìn Diệp Xuân Mi
một cái, bà ta nhanh chóng tránh ánh mắt của ông ta.
Sắc mặt ông ta không đổi nói: “Con
muốn cho thằng bé ra nước ngoài rèn luyện, dù sao ở người ngoài cũng có người
quen có thể trông nom nó.”
Thẩm Diệu hiện tại dám làm như vậy,
còn không phải chỉ vì không có người thật sự có thể quản lý hắn, mà còn vì
người khác kiêng dè thân phận hắn, nếu như hắn chuyển đến một môi trường xa lạ,
rồi đưa cho người khác quản lý, hắn sẽ không còn bản chất chơi bời nữa.
Ngón tay bà cụ vuốt ve chiếc gậy đỡ
của bà ấy, nhẹ giọng nói: "Vậy thì mẹ sẽ không nói vòng vo nữa. Mẹ từng
tuổi này rồi, mẹ vẫn muốn nhìn thấy A Diệu nhiều hơn."
Tâm trạng Thẩm Trang trầm xuống:
"Thật ra không giấu gì mẹ, con và Xuân Mi đều không thể quản nổi nó, tác
phong của nó không tốt..."
Bà cụ liếc nhìn ông ta, ông ta im
bặt ngay tức khắc.
Bà cụ nói: “A Diệu còn chưa trưởng
thành, con nói xem hành vi nào của thằng bé là không đúng?”
Thẩm Trang: “Bắt nạt bạn bè trong
trường.”
Còn quan hệ bừa bãi, ông ta cũng
ngại nói ra.
Bà cụ: “A Diệu?”
Thẩm Diệu trả lời rất nhanh: “Cháu
chỉ đùa thôi.”
Thẩm Tra ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).