"Làm gì có ai mua đồ ăn vặt mười nghìn mà dùng thẻ đen bao giờ": Nhã Tâm bất lực đút lại tấm thẻ đen vào túi quần em trai. Ai đời lại đi lấy thẻ đen mang đi mua đồ ăn vặt bao giờ. Dù đồ ăn ở Atlantis có đắt đi trăng nữa thì mua vài gói bánh cũng không cần dùng tới tấm thẻ này. Đối với Nhã Tâm thẻ đen chính là thứ vô dụng nhất.
Muốn mua gì bằng thẻ cũng phải mua nhiều, mua những cái đắt giá hơn trăm nghìn mới quẹt được. Điều này khiến tấm thẻ đen trong mắt người khác là thứ vô giá nhưng trong mắt Nhã Tâm tấm thẻ này còn chẳng bằng tờ tiền giấy trị giá hai nghìn.
Mộ Thần nhìn chị gái mày nhướng cao, khóe môi khẽ nhếch. Cậu lấy ra từ túi quần tờ năm mươi nghìn nhìn chị gái với ánh mắt cưng chiều rồi đưa cho Nhã Tâm: "Ai bảo ban đầu chị cứ thích đút hết vào thẻ cơ"
Nhã Tâm nhảy cẫng lên cướp lấy tờ tiền từ tay Mộ Thần. Hai mắt cô sáng lên dán chặt vào tờ tiền như thể nhìn thấy vàng, Nhã Tâm dơ tờ tiền lên cao giọng hưng phấn, cô vừa nói vừa cười: "Ôi cứu nhân"
"Chị bớt khùng điên đi. Người ta nhìn vào lại tưởng em ngược đãi chị": Mộ Thần khoanh tay nhìn chị gái. Con tàu của họ lúc này đã đi qua hai lớp lá chắn của Atlantis tiến thẳng thẳng tới đế đô phồn hoa.
Khi đi qua lớp lá chắn thứ nhất con tàu lơ lửng trong khoảng không bởi nước lúc này đã bị đẩy ra hết. Con tàu ngầm của họ lúc này cũng từ từ rời khỏi lớp lá chắn xung quanh tàu. Lớp màng bọc xung quanh con tàu vỡ ra thành từng mảnh nhỏ giống như thủy tinh rồi rơi thẳng xuống dưới. Bên dưới được đặt máy hút lớn để mỗi khi có tàu tiến vào sẽ hút tất cả màng bọc kính xuống thông qua đủ loại máy móc rồi đẩy toàn bộ ra ngoài lớp lá chắn.
Khi con tàu đi xuyên qua lớp lá chắn cuối cùng đã được một sức nóng vừa phải sấy khô con tàu ngầm ngay lập tức. The Capital city of Atlantis (đế đô Atlantis) ở ngay trước mắt. Xung quanh đế đo là một bức tường cao lớn nhìn hệt như một bức tường thành đồ sộ vô cùng. Bức tường thành cao mấy trục mét bao quanh cả Atlantis rộng lớn.
Con tàu ngầm lơ lửng bay tới gần bức tường thành kiên cố. Người canh gác trên tường thành vừa nhìn thấy ký hiệu trên mũi chiếc tàu ngầm là BK đã vội vàng hắng giọng gọi người như thể biết nhân vật trong con tàu không phải thuộc dạng bình thường
BK chính là chữ viết tắt của Blood Kingdom (giới Huyết Bang). Mà con tàu này còn là tàu lớn của Blood Kingdom (giới Huyết Bang) thế lực lớn nhất nhì Underworld (thế giới ngầm). Con tàu từ từ đáp xuống tường thành người trên tường thành lúc nào cũng chuẩn bị tiếp đón những nhân vật máu mặt trong Underworld (thế giới ngầm) vậy nên một tốp người mặc vest đen chỉ sau hai phút đã trải thảm đỏ ngay nơi cửa tàu ngầm.
Bên trong tàu ngầm Mộ Thần xoay người đi về phía cuối tàu. Cậu nhìn Quân Tú đang say giấc ánh mắt lạnh băng. Đoạn đưa tay nắm lấy vai Quân Tú lay nhẹ người cậu Mộ Thần dùng giọng lạnh băng nói: "Dậy đi"
Quân Tú mơ màng khẽ động từ từ mở mắt đưa tay dụi mắt vài lần, dáng vẻ ngái ngủ của cậu thiếu niên chưa lớn đập ngay vào mắt Mộ Thần khiến cậu có chút khó chịu. Mộ Thần nhìn Quân Tú khẽ nhướng mày. Đoạn đưa tay kéo Quân Tú đứng dậy Mộ Thần lạnh giọng: "Nói đi là kẻ nào uy hiếp cậu. Mục đích của kẻ phái cậu đến đây là gì?"
"Em.. em xin lỗi.. em không thể nói được anh hai em sẽ bị họ..": Quân Tú với dáng vẻ tội lỗi cúi gằm mặt không dám ngẩng lên giọng như sắp khóc đến nơi. Quân Tú cảm thấy tội lỗi, cảm thấy hổ thẹn, cảm thấy mình giống như một kẻ thấp hèn sau khi đi làm gián điệp cho đám người kia.
Biết rõ Quân Tú tuổi còn nhỏ lại luôn dựa dẫm vào anh trai nền Mộ Thần cũng không thể trách được chỉ hỏi xem Quân Tú có đủ can đảm nói cho mình biết chuyện mà bản thân đang gặp phải không. Mộ Thần không nói gì xoay người đi tới chỗ Nhã Tâm. Cậu ôm eo chị gái cùng cô đi tới cửa con tàu.
Mộ Thần chạm nhẹ vào tấm bảng trên thân tàu ngay cạnh cánh cửa. Chỉ thấy tấm bảng nhỏ ấy chuyển từ màu đỏ sang màu xanh. Cánh cửa con tàu từ từ mở ra cứ nghĩ Atlantis được đặt dưới đáy biển sẽ rất tối nhưng không phải nơi này lắp một loại thiết bị phát ánh sáng mặt trời cả trên lớp bảo vệ lẫn dưới Atlantis nên nguồn sáng ở đây rất tốt.
Mộ Thần trước khi bước ra khỏi tàu đã tới gần một phụ tàu mà dặn dò: "Đập nát Tần gia và đưa thằng nhóc kia tới nơi an toàn tra hỏi cho rõ nhớ kỹ tuyệt đối không dùng bạo lực với nó nhưng vẫn phải moi cho bằng hết thông tin từ miệng nó cho tôi"
"Vâng. Tôi nhớ rồi điện hạ": Phụ tàu gật đầu đáp lại lời của Mộ Thần bằng giọng cung kính.
Mộ Thần và Nhã Tâm bước ra khỏi con tàu bước vài bước trên thảm đỏ Mộ Thần lại dừng lại dặn dò người mặc vest đen đứng gần mình nhất: "Trên tàu có một thằng nhóc là gián điệp trông chừng nó cho tốt"
"Vâng": Người kia cung kính cúi đầu rồi nhanh chóng dẫn theo một vài người chèo lên con tàu ngầm. Xung quanh Nhã Tâm và Mộ Thần là một dàn vệ sĩ khoác vest đen đeo kính đen đừng thẳng tắp thành hai hàng ở hai bên thảm đỏ. Đám người này sớm đã chuẩn bị cho hai người một chiếc xe hạng sang đặt ở cuối thảm đỏ.
Hai chị em tới gần chiếc ô tô được đặt ở cuối thảm đỏ. Mộ Thần vừa liếc mắt liền biết con xe kia tên gì là xe của hãng nào. Chiếc xe trước mắt Mộ Thần là xe Koenigsegg Regara của hãng Koenigsegg Automotive AB giá xương xương 5, 5 triệu USD (khoảng 115 tỷ) và Mộ Thần đã mua con xe này với giá đắt hơn giá gốc của nó là 8, 7 triệu USD (khoảng 184 tỷ).
Mộ Thần vung nhiều tiền cho một con xe như vậy là bởi tiền cậu đốt còn không hết công thêm chị gái rất thích đi xe ôtô nên Mộ Thần cũng không tiếc gì tàu luôn con xe này về cho chị. Tuy ở Atlantis không thiếu gì xe hơi sang trọng đắt tiền nhưng Nhã Tâm lại chẳng hứng thú chỉ thích những chiếc xe sang trọng được sản xuất trên đất liền.
Ngời ở Atlantis nhiều lần muốn hay người họ đi thử xe hơi công nghệ cao do người ở đây làm nhưng thử đến bảy bảy bốn chín con xe mà chả con nào vừa ý Nhã Tâm bởi xe ở đây điều lắp thiết bị an toàn và giảm tốc khi xe đi quá nhanh nhằm đề phòng tai nạn. Như Nhã Tâm được mệnh danh là 'Vua Tốc Độ' đang phóng xe như bay với cảm giác như lên mây mà tự nhiên xe nó ngừng hoạt động chỉ vì đi quá tốc độ thì cũng chỉ là phế thải trong mắt Nhã Tâm.
Vì để chiều lòng chị gái Mộ Thần đã gọi đặt trước cho người ở Atlantis từ hai tuần trước để họ lấy tiền trong tài khoản đi mua. Giá xe không là vấn đề nhưng thời gian lại là vấn đề bởi người ở Atlantis ai cũng có việc riêng của mình không có thời gian đầu mà đánh tàu ngầm lên đất liền mua xe cho Nhã Tâm nên Mộ Thần đã trả thêm tiền coi như là mua thời gian của họ để họ đi chọn xe cho Nhã Tâm.
Nhã Tâm nhìn chiếc xe Koenigsegg Regara với ánh mắt vừa ý. Cô đi xung quanh con xe ngắm nghía một hồi cuối cùng mở cửa ngồi lên ghế lái cưới nói: "Chị thích con xe này lắm. Mộ Thần cảm ơn em"
"Nói thừa. Dù chị muốn hái cả mặt trăng xuống em cũng có thể hái cho chị": Mộ Thần thấy chị gái vừa ý cũng vui thầm trong bụng. Đoạn rút thẻ đen từ trong túi Mộ Thần phi chiếc thẻ ấy về phía một người áo đen coi như thưởng cho họ sau đó trèo lên ghế lái phụ.
Nhã Tâm ngay lập tức phóng ga phi nhanh hết sức có thể trên tường thành cuối cùng đánh lái rẽ xuống một con dốc đứng dẫn vào trong Atlantis. Nhã Tâm cũng không ngờ người ở Atlantis lại có thể lên tận đất liền mua xe cho cô khiến cô có chút vui vui trong lòng: "Mộ Thần em tiêu tốn bao nhiêu tiền cho con xe này thế?"
"Không biết nữa!": Mộ Thần trống tay vào cửa kính nhìn ra ngoài. Không hổ là vua tốc độ đi con xe Nhã Tâm cũng phi hết tốc lực khiến Mộ Thần trả kịp nhìn cảnh tượng bên ngoài. Chiếc xe Koenigsegg Regara phi với vận tốc hơn bốn trăm cây số một giờ khiến người đi trên đường chỉ kịp nhìn thấy cái bóng đỏ.
Con xe Koenigsegg Regara phi nhanh trên đường cầu lớn tiến thẳng tới tòa nhà trung tâm của Atlantis. Ngồi trong xe Nhã Tâm vẫn chưa nguôi được sự vừa ý với con xe mới: "Không ngờ họ lại bỏ cả thời gian chỉ để mua cho chị một con xe đã thế còn mang hẳn xuống Atlantis nữa"
"Có tiền thì cái quỷ gì họ chả đáp ứng chúng ta": Ở Atlantis miễn là có tiền dù muốn cả mặt trăng người ở đây cũng có thể đáp ứng. Tiền chính là thứ quyền lực nhất ở Underworld (thế giới ngầm) có tiên thì có quyền không tiền thì không quyền, không địa vị, thậm chí không danh phận luôn. Tiền chính là thứ xuất hiện nhiều nhất ở Atlantis.
Nhã Tâm phi xe nhanh tới mức không kịp nhìn cảnh tượng bên ngoài không hổ là 'Vua Tốc Độ_Ám Tốc' khiến quỷ khóc thần sầu trên mọi cung đường dù có là đường thẳng tắp không vật cản cũng bị cô biến thành khung đường tử thần. Atlantis bắt đầu chìm vào bóng tối với những ánh đèn màu sắc lập lòe như một khung cảnh thành phố phồn hoa vào ban đêm.
"Điên hết với nhau à mới tám rưỡi sáng sao lại chuyển Atlantis về trạng thái ngủ rồi": Trạng thái ngủ chính là trạng thái ban đêm trên đất liền. Người ở Atlantis rất thích trạng thái ngủ bởi khi ở trạng thái này họ sẽ nhìn ngắm được sự phồn hoa hưng thịnh của đế đô Atlantis
Tuy nơi này được ví như 'vạch xuất phát của một thời đại mới' và được nhiều người yêu thích nhưng một số lại cho rằng nơi này phản khoa học bởi nó chạy trước thời đại quá nhiều thứ. Những đốm màu sắc như đang nhảy múa trong màn đêm trước mắt Mộ Thần. Nếu để ý kỹ sẽ thấy nơi này có rất nhiều màu sắc nhưng màu sắc được dùng nhiều nhất lại là màu đen, đỏ.
Hai màu sắc này tượng trưng cho hai thứ quan trọng ở Underworld (thế giới ngầm). Đó là 'quyền lực' và 'tham vọng'. Người ở Atlantis có hai câu nói thể hiện đạo lý trung 'Tiền chính là quyền, là mạng, là thứ sẽ quyết định một người là đầy tớ thấp hèn hay là thần thánh cao ngạo', 'Đi đôi với quyền lực và tham vọng luôn có bóng dáng của đồng tiền'.
Nhưng có một điều mà ít người nghĩ tới chính là kẻ đứng càng cao quyền lực càng nhiều chưa chắc đã là kẻ hạnh phúc bởi vì khi ngồi trên cao họ sợ sự phản bội chẳng dám tin tưởng ai cũng chẳng thể tin tưởng ai, gánh vác mọi thứ mà không ai hay bết.
Trả mấy chốc con xe Koenigsegg Regara đã đỗ trước một tòa nhà đồ sộ ngay giữa trung tâm của Atlantis.
Tòa nhà này chính là tòa nhà trung tâm của Atlantis nơi điều khiển mọi hoạt động của Underworld (thế giới ngầm). Nhã Tâm và Mộ Thần mở cửa bước xuống xe. Hai người bước lên bậc thang dẫn vào tòa nhà đuôi áo dài qua gót chân lướt nhẹ qua từng bậc thang.
Hai người vừa bước vào đại sảnh lớn của tòa nhà đã có một đám người bận vest đen đứng chờ ở hai bên thảm đỏ từ bao giờ. Hai người Nhã Tâm và Mộ Thần bước vào tà áo dài kéo lê trên thảm đỏ.
Hai chị em không để ý đám người trong đại sảnh coi họ như không khí dù họ đã cúi gập người giọng cực kỳ cung kính mà chào hai chị em. Hai người nhanh chóng đi vào một trong số những chiếc thang máy trong đại sảnh rồi ẩn đi lên.
Trong thang máy Mộ Thần với ánh mắt lạnh băng tựa hồ như có sát khí chạy loạn trong con ngươi đen ấy. Nhã Tâm đứng trong tháng máy tay cầm điện thoại mà lướt không để ý tới sắc mặt của em trai đã thay đổi, cô nói: "Không biết đám người ở Senior Leadership (giới lãnh đạo cấp cao) hôm nay có ở đây không. Thấy có tin đám lão già đó đang bận chém giết lẫn nhau"
"Nội bộ xung đột là do đám người ở Pagan World (giới Tà Giáo) khơi mào họ muốn dừng việc phát triển Atlantis bởi nếu đế đô này phát triển lên một tầng cao mới sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của tà giáo mà đám người này theo đuổi": Mộ Thần dường như nắm rõ mọi thứ về Senior Leadership (giới lãnh đạo cấp cao) như thể nắm gọn một viên kẹo trong lòng bàn tay kể cả là Pagan World (giới Tà Giáo) cũng không thoát được khỏi mí mắt của cậu. Từng cử chỉ của đám người này đều bị Mộ Thần nắm thóp hết cả rồi.
Thang máy đi lên đến tầng cao nhất của tòa nhà này là tầng thứ một trăm sáu lăm. Mộ Thần điên tiết với số tầng ghi trên bảng điều khuyển. Tuy tức nhưng mặt cậu vẫn lạnh tanh vung nắm đấm, đấm thẳng vào cửa thang máy: "Đúng là lũ rảnh rỗi xây lắm tầng như này làm gì không biết đi lên đi xuống chóng cả mặt".
Truyện Khoa HuyễnNhã Tâm bất lực day trán cùng em trai bước khỏi thang máy. Đối diện với thang máy là một hành lang dài được lát gạch đen đỏ xen kẽ lẫn nhau trên tường được sơn màu đen với những hoa văn là biểu tượng của từng giới trong Underworld (thế giới ngầm).
Trên hành lang tối đen tiếng giày cao gót của Nhã Tâm chạm nền gạch tạo ra tiếng vang tà mị. Đi đến cuối hành lang dài tối đen có hai chiếc đèn điện vàng được lắp ở hai bên tường chiếu ánh sáng mờ ảo vào cánh cửa lớn. Đi một hồi tới cuối dãy hành lang dài lại chỉ là một cánh cửa lớn đứng sừng sững trước mặt hai chị em.
"Đám người ở Atlantis rất thông minh. Thông minh tới nỗi có những phát minh khiến người ta muốn đập ngay khi nhìn thấy": Mộ Thần mỗi khi tới đây đều ghét cay ghét đắng tầng cao nhất của tòa trung tâm này bởi nó chỉ có duy nhất một phong còn những không gian khác đều bị xây thành bức tường thẳng tắp. Nếu không phải do có chị cái luôn không muốn rước việc vào thần thì Mộ Thần thật sự đã đập nát luôn cả cái tỏa trung tâm của Atlantis rồi. Dường như Atlantis luôn bị Mộ Thần coi là cái gai lúc nào cũng bị cậu dùng ánh mắt chán ghét nhìn vào.