Bóng đêm dần tan đi, ánh ban mai phản chiếu thấm nhuần vào từng cây cỏ.

Trời mưa như màn lụa suốt một đêm, tận cho đến khi mặt trời ló rạng mới lặng lẽ hành quân rời đi. Cơn mưa tuy không mãnh liệt lại liên miên không dứt, trên đường phố xuất hiện vô số vũng nước nhỏ ngủ yên.

Xe ngựa Tề Vân Hầu phủ ở giờ Thìn nửa khắc đến tướng quân phủ.

Người hầu báo tin, thị nữ chặn cửa, Thẩm Mính Âm quang minh chính đại đi tới, Khước Liên Y còn tưởng hắn tìm đại ca bàn chuyện đại sự.

Nghĩ đi nghĩ lại, không đúng, đêm qua đại ca ngủ ở doanh trại, căn bản còn chưa troeer về. Huống chi, người này vừa vào cửa đã mang bộ mặt hồ ly tươi cười muốn làm chuyện xấu, nhất định là lừa đảo.

Hắn đến hơi sớm, Khước Liên Y còn chưa ăn xong cơm sáng, chén đũa cũng chỉ vừa mang lên.

 “Có muốn ăn cùng ta hay không?”

Không biết có phải do chuyện lần trước làm nàng choáng váng đầu óc hay không, Khước Liên Y cũng không có thời gian nghĩ xem người bên ngoài sẽ truyền ra những lời đàm tiếu gì, dù sao cuộc đời này cũng là của nàng, lạnh lùng hay ấm áp chỉ trong lòng nàng mới hiểu được.

Nói xong nàng cũng mặc kệ hắn, gắp một cái bánh nướng hơi mỏng, lại bỏ thêm thịt bằm đã xào chín vào, cuối cùng cuốn thành một cuộn nhỏ nhét vào trong miệng.

Trong đầu nghĩ đến chuyện khác, nàng cũng ăn rất nhanh, chỉ cắn vài miếng, chiếc bánh cuộn kia đã biến mất, chỉ còn lại một lớp vụn bột không phát hiện được trên đầu ngón tay, giống như bột mìn.

Thẩm Mính Â

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play