Khước Liên Y lại mơ thấy Thẩm Mính Ân.

Sống sót qua cơn ác mộng đêm qua, lần này cuối cùng đẩy được mây mù đi, tìm được mộng đẹp ngọt ngào đến sâu răng.

Nàng gặp được mình năm mười một tuổi, còn có tiểu thiếu niên không màng tất cả cứu nàng từ trong hồ băng lạnh lẽo lên bờ.

Nước hồ mùa đông thật sự vô cùng lạnh lẽo, nàng chỉa giãy giụa quần áo lại nặng thêm mấy phần, khát vọng sống sót dần không ngừng bị tra tấn, trong lúc nàng đang muốn từ bỏ, suy nghĩ duy nhất lại là “Cái chết này đúng là quá mất thể diện.”

Nhưng suy nghĩ này vừa nảy ra, nàng đã được cánh tay mạnh mẽ của thiếu niên kéo lên.

Hắn mắng đám người chỉ biết đứng đó xem náo nhiệt, dùng y phục trên người bọc nàng lại, trong mắt đều là đau lòng không kể hết.

Khi đó hình như hắn còn ghé vào tai nàng thì thầm gì đó, nhưng lúc đó Khước Liên Y đã quá mệt mỏi thật sự không còn sức nghe hết được, nhưng rất nhiều năm sau đó, đêm thành thân kiếp trước hắn đã nói lại một lần nữa: 

 “Chỉ cần nghĩ đến có thể sẽ mất đi ngươi, có lẽ ta sẽ điên mất.”

Giấc mộng dừng lại đột không, không chút tiếc nuối đánh thức nàng dậy.

Khước Liên Y ngây người ngồi trên giường, nhìn xung quanh một vòng, trong phòng không đốt đèn tối đen.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play