Gần tới nghỉ đông, Ôn Nịnh muốn ở hoàn thành một số hạng mục dự án trước kỳ nghỉ, bận đến nỗi chân không chạm đất.

Khi mọi chuyện gần xong, cô mới có thời gian rảnh để hẹn Văn Nghiêu vào buổi trưa ngày hôm nay: "Chỗ anh ở chỗ cũ."

Vừa đến khách sạn không bao lâu, bên ngoài liên tục vang lên tiếng đập cửa.

Ôn Nịnh mang dép lê vào đi ra mở cửa, nhìn thấy Văn Nghiêu vẫn mặc áo khoác đội mũ giống như trước, nét mặt khẩn trương mà đứng trước cửa phòng, còn hơn cả ăn trộm, suýt chút nữa viết hai chữ kẻ gian lên mặt anh.

Đợi anh đi vào đóng cửa, Ôn Nịnh kiễng chân, đang chuẩn bị hôn, lại bị anh nghiêng đầu né tránh, môi lướt qua chiếc cằm thanh tú của anh.

Ôn Nịnh vòng tay qua cổ anh, thân hình tựa vào trong lòng ngực ấm áp của anh, không chút để ý mà cười hỏi: "Em chọc giận anh cái gì sao?"

Ôn Nịnh thẳng người không nhìn cô, nghiến răng nghiến lợi nói: "Em vẫn còn nhớ mà tìm tới anh, anh bởi vì nghĩ em cùng với Thẩm Ngật vui vui chơi đùa, đã sớm quên anh rồi."

Anh vừa nói ra lời này, môi Ôn Nịnh cong lên ý cười càng rõ: "Chiêu này của anh thật kỳ quái là học theo Thẩm Ngật sao?"

"Cái gì?" Văn Nghiêu nghi hoặc mà quay đầu, cúi xuống nhìn cô.

"Hai người ghen tuông đều thích ăn nói quái gỡ như vậy quả thật là bạn tốt."

Dù sao Ôn Nịnh là bạn gái của Thẩm Ngật, trơ mắt nhìn loại tình huống cô nói bọn họ là bạn tốt, trong lòng Văn Nghiêu ít nhiều có chút không được tự nhiên, ánh mắt mờ mịt, phức tạp nói: "Đừng nói tới anh ta nữa."

"Được, không nói đến anh ấy, em gần đây không tìm anh là vì bận công việc, anh đừng suy nghĩ lung tung." Ôn Nịnh ngửa đầu tìm môi

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play