"Nhưng cháu cảm thấy hai đứa không hợp đúng không? Không sao đâu con trai, cháu chỉ cần nói ra suy nghĩ của mình là được. Lựa chọn ai là quyền của cháu, bọn chú không có quyền xen vào. Cháu chỉ cần nói rõ là được, bọn chú không phải loại người sẽ dùng chút danh nghĩa đó để uy hiếp cháu, ép buộc cháu ở bên Đại Phong đâu." Lan Loan dành cho Tiêu Liêu ánh mắt an ủi động viên.
"Cái này… Cái này… Cháu cũng không thể nói rõ có hợp hay không. Chỉ là cháu cảm thấy Cụ thích hợp với người tốt hơn. Cháu chưa từng nghĩ về phương diện này, cũng chưa từng nghĩ muốn ở bên cạnh ai."
Sau đó cậu nghiêm túc nói với họ: "Nếu lúc trước không nhờ Cụ cứu cháu thì cháu đã mất mạng từ lâu. Nếu không được đến đây, không được mọi người cưu mang thì dù được cứu, cháu cũng chỉ có thể lang thang, sống không yên ổn, nay no mai đói. Hơn nữa người yếu đuối cái gì cũng không biết như cháu mà ở nơi hoang dã này chỉ có thể chờ chết. Còn nữa, sau khi tới nơi này, mọi người đối xử với cháu rất tốt. Cháu rất biết ơn, cháu cũng sẽ đền đáp nhưng cháu không thể trả ơn bằng cách đồng ý với Cụ được. Vì cháu không biết mình cảm thấy Cụ như thế nào, cháu chỉ xem anh ấy là bạn thôi. Cháu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này."
Sau đó Tiêu Liêu nghiêm túc nhìn Cụ, nói: "Bây giờ anh đã có hình người, cho dù anh còn tai và đuôi thì cũng không hề ảnh hưởng đến hình tượng của anh mà ngược lại còn tăng thêm vài phần quyến rũ nữa kìa. Chắc chắn mấy giống cái và Á Chủng kia sẽ rất hoan nghênh anh. Anh tốt bụng lại dịu dàng, dáng vẻ cũng đẹp. Chắc chắn mấy Á Chủng và giống cái kia sẽ thích anh…"
"A Kiều, em nghe anh nói đã! Anh thích em, thật sự rất thích em! Anh cũng từng tiếp xúc với những Á Chủng và giống cái khác nhưng anh cảm thấy chỗ đứng của họ trong lòng anh không đặc biệt bằng em. Lòng anh luôn hướng về em, anh đã thích em đến mức không kiềm chế được rồi. Cho tới bây giờ anh chưa từng rung động trước họ nhưng em thì khác. Anh thích em từ lâu rồi. Hơn nữa càng tiếp xúc với em, càng hiểu rõ em thì anh lại càng thích em. Bây giờ anh đã thích em nhiều đến mức không thể tự chủ được nữa. Thế nên A Kiều, em đồng ý anh được không?"
Cụ ngẩng đầu, khuôn mặt tuấn tú thâm tình và tha thiết của hắn khiến Tiêu Liêu sửng sốt. Tướng mạo người trước mặt khôi ngô, lại thêm tai và đuôi rất đáng yêu. Dáng người hắn cao lớn, cường tráng làm cho người ta có cảm giác cực kỳ an toàn. Giọng thì dễ nghe, tính tình lại dịu dàng, lời nói còn thâm tình động lòng người như vậy. Hắn nói mình không thể tự chủ được nữa rồi.
Nghe vậy, Tiêu Liêu cũng sắp khóc, cậu thật sự không biết nên làm gì bây giờ. Cậu không biết rốt cuộc mình có cảm giác gì với Cụ hay không nhưng cậu biết mình chưa từng nghĩ tới phương diện này nên luống cuống nhìn Lan Loan và Để.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT