Dù cảnh sắc rất đẹp nhưng Tiêu Liêu lại tỏ vẻ mình không thích nơi này.
Tại sao? Rất đơn giản, muỗi!
Ban đêm muỗi trong mấy bụi cỏ rất nhiều, được chưa? Cậu lại vừa tắm rửa xong, quần áo trên người rất mỏng manh chứ không giống Cụ, khoác "áo" lông là có thể tránh muỗi hiệu quả.
"Anh đưa em tới đây làm gì? Ở đây toàn là muỗi thôi, chúng ta mau về được không?" Tiêu Liêu cau mày đập muỗi trên người mình, không ngừng xua đuổi mấy con côn trùng nhỏ biết bay cứ kêu vo ve bên tai.
Nhưng mà báo lớn lại không trả lời câu hỏi của Tiêu Liêu mà chỉ ném cho cậu một câu: "A Kiều, em chờ anh một lát. Anh sẽ cho em kinh ngạc vui mừng."
Nói xong Cụ quay đầu rời đi để lại Tiêu Liêu đứng đó với vẻ mặt nghi ngờ, sau đó cậu vừa đuổi muỗi vừa chờ hắn. Tiêu Liêu vừa đập xong một con muỗi, ngẩng đầu đã thấy Cụ mặc âu phục, xem ra không phải là bộ mà cậu và Lan Loan làm. Tay hắn cầm một bó hoa lớn, bước chân vững chắc mà vội vàng đi về phía cậu.
Ban đầu Tiêu Liêu còn hơi nghi ngờ nhưng lập tức hiểu ra gì đó. Càng lúc tim cậu đập càng nhanh, cảm giác như bên tai chỉ tràn ngập tiếng nhịp tim của mình khiến cậu không thể nghe rõ xung quanh có tiếng động gì khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT