Nhưng không đợi họ bắt đầu hành động, Đại Xuyên đã bước vào, vẻ mặt nghiêm túc.
"Họ thật sự quá đáng rồi!" Vẻ mặt Đại Xuyên phẫn nộ bất bình.
"Sao vậy?"
"Bây giờ bên ngoài đều truyền tai nói Tiểu Tiêu ngược đãi đám nhóc, chiếm toàn bộ đồ tốt mấy vị phụ huynh đưa tới làm của riêng, vốn dĩ không chia bọn nhỏ chút gì, hơn nữa còn cố ý châm ngòi đốt lửa quan hệ giữa đám nhóc với người nhà. Nói cái gì mà sở dĩ Tiểu Tiêu tình nguyện dạy đám nhóc kia là vì muốn dạy chúng những điều không tốt, để chúng khác với những đứa trẻ kia, để bộ lạc này bài xích chúng khiến chúng không đứng vững trong bộ lạc, đây là kế hoạch lâu dài mà ác độc của Tiêu Liêu. Họ nói do Tiêu Liêu trốn ở một góc lẩm bẩm như vậy, họ vô tình nghe được."
Đại Xuyên càng nói càng tức giận, không ngừng hít sâu mấy hơi. Sau đó anh ta xoay đầu hai bên trái phải rồi mới nói tiếp: "Dù sao cháu cũng không tin. Họ thật sự rất quá đáng, còn nói những lời khác nữa nhưng cháu không muốn nói."
"Anh nói đi!" Ánh mắt của Cụ vô cùng bình tĩnh nhưng Đại Xuyên biết thật ra không phải như vậy.
"Được rồi, để anh nói cho mọi người nghe."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play