"Không… Không phải. Lúc trước tôi cũng đã từng ăn thử khoai tây nảy mầm nhưng không sao. Tôi không biết sao nó lại độc như vậy, tôi cũng không cố ý."
Trông bà lão hơi chột dạ, lặng lẽ liếc nhìn Tiêu Liêu một cái nhưng trùng hợp lại bị Tiêu Liêu bắt gặp. Bà ấy sợ tới mức vội vàng thu hồi tầm mắt, chỉ là ánh mắt kia làm cho Tiêu Liêu cảm thấy rất không thoải mái.
Tiêu Liêu nhíu mày phản bác lời của bà lão: "Ăn thứ độc hại, xác suất không trúng độc rất thấp. Bà không thể vì một lần may mắn của mình mà xem nhẹ mối nguy hiểm lớn khác được."
Liễu Phong gật đầu vô cùng tán thành với câu nói của Tiêu Liêu, hắn nói: "Tiểu Tiêu nói rất đúng. Bà nhất định phải nhớ cho kỹ, thà tin vào sự tồn tại của nó còn hơn là không tin. Không thể coi mạng người như trò chơi được! Trải qua chuyện này bà còn dám ăn khoai tây nảy mầm không?"
"Tôi không dám nữa, tôi không dám ăn mấy thứ này nữa. Nếu lần sau lại có khoai tây nảy mầm thì tôi sẽ vứt ngay, không ôm tâm lý ăn may nữa."
Liễu Phong thấy thái độ chân thành nhận sai của bà lão thì không nói gì nữa, chỉ đứng dậy kê cho bà ta mấy phương thuốc, mang về nhà cho đứa nhỏ uống. Liễu Phong cũng dặn dò vài điều cần lưu ý để đứa nhỏ khôi phục thật tốt, còn để Cụ đưa họ về tận cửa nhà.
Liễu Phong nhìn bóng lưng bà lão đi xa thì bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Chú thật sự không tin bà ấy sẽ không làm chuyện như vậy nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT