Sau khi tất cả các bạn cùng lớp tự giới
thiệu xong, giảng viên để cho mọi người chủ động xung phong làm ứng cử viên cán
sự cho lớp, đương nhiên vị trí đầu tiên phải chọn là lớp trưởng.
Ngày đầu tiên khai giảng, các bạn cùng
lớp chưa quen thuộc với nhau, còn đang trong giai đoạn kiêng dè. Sau khi giáo
viên nói xong thì không ai có ý định giơ tay lên. Hồng Xuân nhìn quanh lớp học
một vòng, đột nhiên tim cô ta đập nhanh hơn. Cảm thấy cuối cùng cơ hội cũng đến
rồi, lúc này cô ta đứng lên, tự tin ngẩng cao đầu, thuần thục lưu loát nói một
đống ưu thế tranh cử của mình, còn nói sau khi được làm lớp trưởng sẽ giúp đỡ
các bạn cùng lớp như thế nào.
Có cô ta mở đầu, sau đó cũng có thêm
mấy bạn học tham gia tranh cử nhưng nhìn chung, ưu thế của Hồng Xuân rõ ràng
vượt xa hơn các bạn còn lại. Nhất là khi các bạn học nghe nói cha cô ta là giám
đốc của một xí nghiệp may, mẹ là giám đốc xưởng dệt. Bạn học đều bị sự giàu có
của cô ta lấn át, hơn nữa ban nãy cô ta còn hứa nếu được bầu làm lớp trưởng thì
cô ta sẽ nói cha mẹ tặng âu phục kiểu Tây cho từng bạn trong lớp. Để sau này
mọi người có tiếp xúc với người ngoài cũng sẽ không bị coi thường.
Những lời nói đó khiến các bạn cùng lớp
đều xao động thì thầm to nhỏ với nhau. Mọi người đều đang bàn tán về nữ sinh
khí khái ngút trời này.
Cái cằm kiêu ngạo của Hồng Xuân như
muốn hướng lên trời. Cô ta rất hài lòng khi thấy mọi người có phản ứng như vậy.
Cha mẹ cô ta đã từng nói với cô ta rằng
mọi người đều ghét những người giàu có, cảm thấy người giàu đều rất độc ác thế
nhưng ai cũng muốn giàu có. Bởi vì có tiền thì đã có thể giải quyết chín mươi
phần trăm rắc rối. Tương tự như vậy, cô ta muốn sử dụng tiền để mua sự kính
trọng, khâm phục của người khác. Cho dù đó là thật lòng hay giả tạo, dù sao chỉ
cần vâng lời là được.
Nghe tiếng bàn tán trong phòng học,
Hồng Xuân nhếch khóe miệng, cảm thấy chức lớp trưởng này đã được quyết định.
Chờ sau khi trở thành lớp trưởng, cô ta
có thể lợi dụng quyền lợi trong tay sử dụng nhiều phương thức trả thù ‘hồ ly
tinh’ Nhan Chiêu Nhược. Khiến cho mỗi ngày ở Kinh Bắc của cô đều là ác mộng.
Ai bảo cô hết lần này đến lần khác nhục
mạ cô ta. Thậm chí còn ra tay đánh cô ta, thật sự là chê bản thân sống quá lâu.
-
Trên bục, giảng viên mỉm cười, lẳng
lặng nhìn qua khuôn mặt của từng sinh viên trong lớp. Cuối cùng giảng viên dừng
lại trên khuôn mặt vẫn im lặng từ nãy đến giờ của Nhan Chiêu Nhược.
"Bạn học Nhan, sao em không tranh
cử?"
Bất ngờ bị giảng viên gọi đến khiến
Nhan Chiêu Nhược không kịp đề phòng. Mà các bạn học khác cũng vì câu hỏi này mà
d� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.