Sau Khi Pháo Hôi Sống Lại Bị NPC Mê Luyến Quá Độ

Chương 84: Người Tình Săn Mồi (Thái Lát Công) (1)


10 tháng

trướctiếp

Sở Thần An cảm giác mình không thể nhúc nhích. Hai tay cậu bị trói chặt, hơi lạnh thấu xương vờn quanh người cậu.

"An An."

"An An..."

"Anh nhớ em rất nhiều!"

Giọng nói lạnh lẽo của Lam Hoài không ngừng vang lên bên tai Sở Thần An. Cậu chỉ có thể đắm chìm trong bóng tối hỗn độn, khó có thể thoát ra.

Sở Thần An bật dậy, đầu đầy mồ hôi. Cậu đã gặp ác mộng suốt đêm.

Cảm giác quỷ đè trên giường cũng không dễ chịu lắm nhưng giấc mơ đó quá chân thật khiến cậu không thể phân biệt đó là giấc mơ hay là thực tế.

"Thức rồi à?"

Sở Thần An kinh ngạc ngước mắt lên, không kịp đề phòng mà nhìn vào đôi mắt xanh biếc kỳ lạ.

Lam Húc ngồi trên ghế trúc cách đó không xa, anh cười tươi đến mức mày cũng cong lên. Chuông bạc trên áo tím của anh phát ra hai tiếng lanh lảnh giống như sợi dây mê hoặc lòng người.

"Sao anh lại ở đây?"

Sở Thần An hoảng sợ không hề nhẹ. Dáng vẻ của Lam Hoài và Lam Húc trước mặt cậu giống nhau như đúc.

Nơi này là phòng của cậu, sao đột nhiên Lam Húc lại vào?

Cậu cảnh giác nhìn Lam Húc, siết chặt chăn trong tay.

Lam Húc rất đẹp, môi hồng răng trắng, ngũ quan có nét thâm thúy và độc đáo của dị tộc.

"Xin lỗi, quên giải thích với cậu!" Anh cười vô hại: "Là bạn học của cậu nói hình như cậu bị sốt mà trong homestay không có thuốc cảm nên đi tìm tôi giúp. Tôi đã sắc chút thảo dược và chườm đá cho cậu nên bây giờ đã hạ sốt rồi."

Sở Thần An cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay của mình, đã hai giờ chiều.

Cậu giơ tay sờ sờ trán mình, quả thật hơi lạnh. Đầu giường còn có một túi chườm đá tỏa ra hương thơm thoang thoảng.

Chẳng trách đêm qua cậu vô cùng đau đầu. Hóa ra là sốt.

Sở Thần An cúi đầu, đành phải khách sáo nói cảm ơn: "Cảm ơn!"

"Không cần khách sáo. Tối hôm qua lạnh sao? Tôi thấy cậu vẫn luôn run rẩy." Hai tay Lam Húc đan chéo, nói: "Ban đêm trong trại lạnh, buổi tối nhớ đắp chăn lại."

Sở Thần An gật đầu, cậu hơi buông lỏng cảnh giác ánh mắt trong veo của Lam Húc. Trông nụ cười của Lam Húc vừa nhiệt tình lại sạch sẽ, là nét thuần khiết, quyến rũ và lạ lùng của dị tộc.

Nhưng cậu vẫn không dám nhìn Lam Húc, không dám nhìn khuôn mặt giống Lam Hoài.

Mặc dù tính cách của họ hoàn toàn trái ngược.

Lam Hoài lạnh lùng nham hiểm, Lam Húc ấm áp hào phóng.

Sở Thần An rũ mắt, một giọt mồ hôi trong suốt trượt từ gò má xuống cằm cậu. Trên đôi môi hồng hào tỏa ra ánh sáng ẩm ướt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp