[Sjasha!¹ (X666 tiền xu vàng)]
Sjasha¹: Một từ thông dụng trên mạng,
thường xuyên được sử dụng để thể hiện tình yêu khi thấy những bức ảnh và
video dễ thương. [Làm gì vậy? Một bàn tay to tới như vậy mà đưa vào trà
đắng2 của vợ tôi?]
2苦茶子: Trà đắng trên
mạng có nghĩa là quần lót vì đồng âm. [Xem vợ tôi khó chịu thế nào kìa? Mặt đỏ lên rồi, để tôi
giải cứu cậu ấy nhé? (mặt chân thành)]
[Chạm vào! Tôi thật sự muốn áaaa!!!! (X520 tiền xu vàng)]
[Vợ đỏ mặt, tôi có suy nghĩ bậy bạ. (X888 tiền xu vàng)]
[A a a a a a, anh ta làm gì, anh ta đang cắn… NN… Của vợ
tôi sao?] [Tôi dựa vào3, tôi ngất xỉu,
vợ dễ dụ quá!!! (X6666 tiền xu vàng)]
Tôi dựa vào3 (我靠): ngôn ngữ bỗ
bã, thể hiện sự không hài lòng, hoặc giọng điệu ngạc nhiên, ngạc nhiên, bất
ngờ, dửng dưng. [Buông cậu ấy ra!! Tôi sẽ đến!!! (X520
tiền xu vàng)]
......
[Mẹ kiếp! Màn hình màu đen! (X555 vàng)]
[Sớm biết nên liếm màn hình wwwww. (X666 tiền xu vàng)]
[Chúng ta nên nói NPC này thật đẹp trai!]
[Tiếp bạn ở trên, cũng khiêu gợi thật!!! (X2222 tiền xu
vàng)]
[Sao vợ chịu được vậy? Thương vợ một giây.]
......
Cũng giống như chiều nay.
Bùi Diễn kiềm chế không làm bước cuối cùng, hắn đợi chờ
Sở Thần An tỉnh lại để cậu nhận thức rõ ràng.
Bùi Diễn cúi người hôn lên đôi môi khẽ mở của Sở Thần An,
nằm bên cạnh cậu, ôm cậu.
Bàn tay rộng lớn khẽ vuốt ve tấm lưng nhỏ gầy, động tác
nhẹ nhàng lặng lẽ trấn an cậu.
Sở Thần An nằm trong ngực Bùi Diễn, ngủ ngon hơn vừa rồi
một chút. Cậu không gặp ác mộng nữa, chỉ dựa vào vai Bùi Diễn giống như một con
thủ con yếu ớt bị hoảng sợ, chậm rãi điều chỉnh hô hấp dồn dập.
Quả thật cậu quá mệt mỏi, thế cho nên từ khi Bùi Diễn vừa
mới tới cho đến bây giờ cậu cũng không phát hiện.
"Ngủ đi, đừng sợ!" Bùi Diễn lại hôn lên trán
cậu, nhẹ giọng nói: "Bảo bối, chồng sẽ đưa em về nhà, rất nhanh
thôi."
Giọng nói của hắn lặng lẽ đi vào giấc mơ của Sở Thần An,
làm cho Sở Thần An từ từ thả lỏng dây thần kinh căng thẳng.
Sở Thần An mơ thấy Bùi Diễn ôm cậu, giống như mỗi đêm họ
trải qua trước kia. Bùi Diễn đã ôm cậu, dỗ dành cậu ngủ.
......
Sở Thần An ngủ một giấc đến chín giờ sáng.
Hôm nay có lãnh đạo cấp trên đến trường kiểm tra cơ sở
vật chất và thiết bị giảng dạy. Để cho công tác kiểm tra diễn ra thuận lợi, đêm
qua lãnh đạo nhà trường đặc biệt thông báo cho học sinh nghỉ một ngày và phong
tỏa cổng ký túc xá để học sinh dọn dẹp nội bộ, làm đẹp môi trường trường học,
xây dựng một khuôn viên tốt.
Thực tế học sinh cũng biết rõ, mỗi khi có lãnh đạo xuống
kiểm tra thì nhà trường chắc chắn sẽ phong tỏa ký túc xá, không cho học sinh
gặp lãnh đạo.
Sở Thần An cũng rất vui vẻ, dù sao cũng không cần đi học
một ngày.
Cậu ngồi dậy, xoa xoa mí mắt mình. Lúc duỗi thắt lưng đột
nhiên cậu khựng lại, không hiểu sao cậu cảm thấy thắt lưng hơi đau nhói.
Lúc xuống giường không hiểu sao chân cũng nhũn ra.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Chẳng lẽ tối hôm qua cậu chạy quá sức?
Sở Thần An không nghĩ nhiều nữa. Cậu híp mắt đi rửa mặt
xong rồi thay đồng phục học sinh, ngồi trên ghế của mình.
Cậu mở một gói bánh mì phô mai có mùi dâu tây, gặm một
miếng rồi mở bảng điều khiển hệ thống.
Nhiệm vụ trên bảng điều khiển đã chuyển sang màu xanh lá
cây nhạt.
Sở Thần An thấy tâm trạng đã tốt lên. Cậu đung đưa đôi
chân trắng nõn thì phát hiện trên cửa sổ nhỏ phát sóng trực tiếp ở góc trên bên
trái xuất hiện 999+ chấm đỏ nhỏ.
Bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng chế của cậu tái phát nên nhấp
vào cửa sổ nhỏ đầu tiên.
Nền tảng phát sóng trực tiếp của hệ thống đã tự động cập
nhật lên phiên bản mới nhất, Sở Thần An nhìn còn hơi không quen.
Đây là báo cáo phát sóng trực tiếp của hệ thống, trên đó
có hàng nghìn đồng tiền vàng được ghi lại.
Phần tóm tắt ở góc trên bên trái cho thấy tổng số tiền xu
vàng: 188000+
Tuy rằng mỗi buổi phát sóng trực tiếp đều nhận được rất
nhiều tiền xu vàng nhưng hôm qua nhiều đến mức khiến cậu hơi bất ngờ.
Buổi phát sóng trực tiếp tối qua bắt đầu khi nào?
Sở Thần An không có ấn tượng gì n� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.