Người quản lý trường cười khanh khách, lời nói cũng mang
rõ vẻ thận trọng, khách sáo: "Đây là lớp A của khối 12, cơ sở vật chất và
trang thiết bị tiên tiến nhất trong toàn trường, học sinh cũng rất ưu tú, trong
tương lai chắc chắn có thể trở thành trụ cột của nước Q. Tôi nhớ năm năm trước
ngài cũng tốt nghiệp lớp A đúng không? Ha ha, thật sự là vinh dự của trường
chúng ta..."
Bùi Diễn đứng trước cửa sổ, con ngươi thâm thúy của hắn
tràn đầy sương mù, mắt điếc tai ngơ trước lời nói của điếc tai ngơ trước lời
nói của người quản lý trường.
Ánh mắt của hắn đặt ở hàng cuối cùng của tổ hai trong lớp
học, trên người của thiếu niên xinh đẹp, trắng trẻo kia.
Thiếu niên hoảng sợ cúi đầu nhìn cuốn sách chưa kịp mở
ra. Tóc của cậu phủ xuống che được một chút khuôn mặt.
Bùi Diễn ngây người trong chốc lát. Tuy rằng lúc nhìn
thấy video trên trang web chính thức thì biết đó không phải là Trần An của hắn
nhưng hắn vẫn không kiềm chế được muốn đến xác nhận.
Rất giống nhau.
Bùi Diễn nhìn chằm chằm hồi lâu, suy nghĩ hỗn loạn trong
lòng đan xen với nhau. Không hiểu sao cảm giác kích động bắt đầu nảy nở trong
lồng ngực hắn.
Cảm xúc này tiếp tục mất kiểm soát, như thể linh hồn đang
chống lại hắn, thôi thúc hắn đừng đi, không được đi.
Loại cảm xúc không thể nói rõ này làm cho Bùi Diễn càng
thêm bất an và hỗn loạn. Âm thanh của các quản lý trường cứ lải nhải quấy rầy
không ngớt bên tai khiến Bùi Diễn càng thêm phiền não.
"Trở về đi!" Bùi Diễn lạnh lùng nói rồi lại
nhìn Sở Thần An ở hàng cuối cùng một cái, liền xoay người rời đi.
Các vị lãnh đạo của hội đồng trường cũng theo bước chân
của hắn rời khỏi hành lang dài.
Sở Thần An thoáng nhìn ngoài cửa sổ, sau khi xác nhận
ngoài cửa sổ không còn ai mới dám ngẩng đầu lên.
Cậu âm thầm thở ra.
Bùi Diễn đi rồi.
Mục đích của hắn là gì?
Là nghi ngờ danh tính của cậu nên đến để xác nhận, hay
là...
"Người nọ là ai vậy? Trông rất trẻ. Thân phận thế
nào mà có thể để cho nhiều lãnh đạo trường đến thị sát với anh ta?" Người
nhẹ giọng lẩm bẩm tên là Vương Trí, cậu ta là một trong số ít những người tăng
động ở lớp này.
Dáng người gầy gò thấp bé, mỗi ngày việc cậu ta làm nhiều
nhất chính là nói chuyện phiếm.
"Không biết nữa nhưng nghe nói quản lý trường nói
cũng ở thủ đô rất lớn. Nói không chừng là người ở trên Nghị viện…" Cậu bạn
cùng bàn Ninh Cẩm Thái của Vương Trí nhỏ giọng trả lời.
Bàn của hai người họ ở bên trái của Phòng Thanh Lâm.
"Chậc chậc, chẳng trách trường của chúng ta nhiều
người chết như vậy mà đều có thể lắng xuống, thì ra là bên trên có người
bọc…" Vương Trí líu lưỡi.
"Suỵt, câm miệng!" Ninh Cẩm Thái vội vàng dùng
khuỷu tay đụng vào bả vai cậu ta, liếc mắt nhìn bảo vệ áo đen đang tuần tra
hành lang dài, cắn răng thấp giọng nói: "Cậu muốn chết hả?"
Vương Trí theo đó liếc mắt ra ngoài cửa sổ thì sợ tới mức
im lặng ngay lập tức, nằm sấp lại trên mặt bàn.
Ba gã bảo vệ áo đen đeo dùi cui điện và dao bên hông,
trong tay cầm máy dò kim loại điện tử, đi vào phòng học lớp A bắt đầu lục soát.
Vừa nghe thấy động tĩnh của bảo vệ, học sinh nằm sấp trên
bàn ngủ cũng lục đục tỉnh lại.
Thân hình của họ cường tráng cao lớn, che mặt chỉ lộ ra
ánh mắt lạnh lùng. Mỗi lần đi qua chỗ ngồi của một học sinh đều dùng máy dò kim
loại quét quanh các bạn học một lần. Họ dừng lại trước chỗ ngồi của cậu ba
giây.
Máy dò kim loại điện tử này rất nhạy. Sau khi cải tiến và
gia công sẽ tự động chống nhiễu sóng các kim loại thông thường và phát hiện
chính xác các sản phẩm điện tử.
Kiểu quản lý như vậy làm cho các học sinh rất lo lắng,
cúi đầu không dám lên tiếng.
T ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.