Sở Thần An vừa nghe Bùi Diễn nói chuyện thì sợ hãi đến
mức bả vai run rẩy khiến khuỷu tay vô tình chạm vào bình hoa bên cạnh thảm.
Trong phòng vang lên một tiếng "choảng" giòn
tan.
Cậu sợ mình lên tiếng nên vội vàng che miệng, lo lắng đến
nỗi run rẩy.
Bùi Diễn nghe thấy tiếng động thì nghiêng đầu liếc mắt
nhìn chỗ kia, hắn cũng không vội, từ từ lật một trang sách.
"Bây giờ bảo bối không muốn ăn cũng không sao, chờ
đến lúc em muốn ăn thì đến ăn." Bùi Diễn rũ mắt nói.
Sở Thần An liếc mắt nhìn thức ăn trên bàn, mùi thơm mê
người hòa vào bầu không khí xung quanh, cậu lại lặng lẽ nuốt nước bọt.
Trông có vẻ ngon.
Thật muốn ăn bánh sữa trắng đó...
Không. Không thể ăn thức ăn của tên biến thái.
Cậu nói với chính mình.
Một lúc lâu sau.
"Bảo bối." Bùi Diễn giơ tay lên, đồng hồ đeo
tay lóe ra ánh sáng theo động tác của hắn. Hắn nhẹ nhàng lắc ly rượu vang:
"Nếu em đi ra ngay bây giờ, có thể anh sẽ không tức giận."
Sở Thần An thận trọng thở một hơi.
Đây là Bùi Diễn đang nhắc nhở cậu. Bây giờ mình đi ra và
chờ bị Bùi Diễn bắt được là hai chuyện hoàn toàn khác nhau…
Ở trong lòng Sở Thần An rối rắm một hồi lâu nhưng vẫn
quyết định theo đến cùng.
Dù sao đi nữa cậu cũng phải vượt qua phó bản phụ trợ.
Bùi Diễn chờ đợi hồi lâu, thấy xung quanh vẫn im lặng
không có tiếng động thì lại buông ly rượu trong tay xuống.
Hắn bắt đầu chia sẻ chuyện năm năm qua với Sở Thần An.
"Trường phía đối diện đã xây một cây cầu vòm mới,
ngay trên hồ mà chúng ta thường đi dạo. Nếu bảo bối muốn xem thì chúng ta có
thể trở lại xem."
Cái rắm.
"Tôi chưa bao giờ đến hồ với anh. Rõ ràng mỗi lần
đều là anh lén lút theo dõi tôi ở phía sau!" Ở trong lòng Sở Thần An thầm
nghĩ.
Một tháng đầu khi cậu tới phó bản này chỉ nói chuyện với
Bùi Diễn ba lần. Lúc đầu cậu còn rất sợ hắn.
Bởi vì ấn tượng ban ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.