"Nhưng… Nhưng mà..." Sở Thần An rũ mắt, vành tai
của cậu đỏ lên, hơi do dự. Sao mỗi ngày tên biến thái đều nghĩ đến mấy chuyện
này vậy?
Sở Thần An siết chặt lòng bàn tay, nâng mắt nhìn hắn:
"Anh đổi một cái khác đi."
"Được." Thẩm Vọng chậm rãi nở nụ cười, giọng nói
khàn khàn: "Vậy anh muốn xem An An mặc áo khoác trắng."
"Được." Sở Thần An sợ hắn đổi ý nên vội vàng nói.
"Buổi tối mặc rồi…" Ánh mắt Thẩm Vọng u ám, thấp
giọng bổ sung: "Tự mình động."
Sở Thần An nghe xong thì muốn đánh vào bả vai Thẩm Vọng, cậu
trợn tròn mắt: "Tôi không muốn."
"Vừa rồi An An đã đồng ý rồi." Thẩm Vọng ăn miếng bánh
mì cuối cùng trên tay Sở Thần An, chậm rãi nhai nuốt: "Không thể đột nhiên
đổi ý được."
Sở Thần An bị hắn cắn đầu ngón tay một cái thì vội vàng rút
bàn tay nhỏ bé của mình lại. Cậu đỏ mặt bắt đầu chơi xấu: "Tôi không
có."
【Đinh!】
【Thời hạn nhiệm vụ của ngài còn lại:
3,5 tiếng.】
【Xin hãy tranh thủ thời gian hoàn
thành nhiệm vụ của mình nếu không sẽ bị 001 dịu dàng trừng phạt.】
Hệ thống nhắc nhở trong đầu Sở Thần An khiến cậu bắt đầu lo
lắng. Thời hạn nhiệm vụ không còn nhiều. Hơn nữa sau khi lấy được thông tin
bệnh nhân S cậu còn phải đến ký túc xá của bác sĩ ở tòa nhà A để lấy máy tính
xách tay của cậu rồi trở về đăng tải thông tin lên mạng…
Sở Thần An cắn đôi môi đỏ mọng, mí mắt híp lại, nhỏ giọng
thỏa hiệp nói: "Vậy... Tôi chọn cái đầu tiên."
Mặc dù nó sẽ rất xấu hổ nhưng còn tốt hơn cái thứ hai.
Thẩm Vọng đoán được cậu sẽ chọn cái đầu tiên nên ôm bả vai
Sở Thần An, cười nói: "Được, vậy chúng ta đi thôi."
Sở Thần An bị hắn đưa lên lầu bốn đối diện tòa nhà B. Phòng
bệnh của bệnh viện tâm thần đều đã trống rỗng nên nơi này yên tĩnh đến đáng sợ.
Ánh sáng trên hành lang âm u, chỉ nghe thấy tiếng bước chân của hai người họ.
"Cộc, cộc, cộc..."
Sở Thần An lén nắm chặt vạt áo Thẩm Vọng, ánh mắt yếu ớt run
rẩy. Cậu cẩn thận nhìn không gian âm u xung quanh rồi lại dựa sát vào người
Thẩm Vọng cùng đi đến cuối hành lang.
Những động tác nhỏ này của cậu đều bị Thẩm Vọng nhìn thấy.
Bàn tay rộng lớn của Thẩm Vọng ôm eo Sở Thần An, rũ mắt nhìn chằm chằm hàng mi
cong vút đáng yêu của cậu.
Lúc đi tới cửa phòng giám sát, Thẩm Vọng trực tiếp đặt ngón
trỏ vào khu vực mở khóa cảm ứng, chỉ nghe "tít" một tiếng, cửa phòng
giám sát liền mở ra. Sở Thần An nhìn khu vực mở khóa cảm ứng rồi lại nâng mắt
nhìn Thẩm Vọng, trong lòng càng chắc chắn bệnh nhân cấp S bị giấu ở phía dưới.
Cậu nhìn quanh phòng giám sát tối đen như mực một vòng thì
nhất thời không dám bước đi nữa. Phòng giám sát có mùi máu nồng nặc, âm u hơn
bao giờ hết.
Thẩm Vọng cúi đầu, khóe môi khẽ cong lên: "Làm sao vậy,
bảo bối? Sợ sao?"
"Làm gì có." Sở Thần An siết chặt vạt áo Thẩm
Vọng, cậu giống như một con mèo nhỏ sợ hãi kéo hắn bước vào bên trong một bước,
quay đầu nhỏ giọng nói: "Anh… Mau đi với tôi."
Thẩm Vọng để mặc cho cậu lôi kéo, còn hắn chậm rãi đuổi theo
sau.
Sở Thần An v ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.