Sở Thần An sợ tới mức cuống quýt chui vào chăn như một con
hamster, trốn tránh hiện thực.
"An An trốn cái gì?" Thẩm Vọng ngồi ở mép giường,
bật cười thành tiếng.
Sở Thần An nhắm chặt mắt đưa lưng về phía Thẩm Vọng, bàn tay
nhỏ bé nắm chặt chăn, khẽ run rẩy. Cậu từ chối giao tiếp với kẻ biến thái.
Thẩm Vọng ôm cả người và chăn vào lòng, nói: "Ở trong
đấy sẽ khó thở đấy, ra đây An An. Đừng sợ! Anh chỉ muốn nói chuyện với An An
thôi."
"Hay là An An muốn anh vào chăn nói chuyện?" Thẩm
Vọng dễ dàng vén một góc chăn lên, cúi người hôn lên cái cổ trắng nõn của Sở
Thần An, ý cười sâu xa: "Vậy anh vào đây."
Sở Thần An vừa nghe vậy thì vội vàng ngồi dậy, lưng dựa vào
tường. Đôi mắt tròn xoe cảnh giác nhìn hắn chằm chằm: "Không cần."
Đuôi mắt của cậu ửng đó, có vẻ như tức giận nhưng lại vô
cùng đáng yêu. Cậu vừa ra khỏi chăn được vài giây thì Thẩm Vọng đã mạnh mẽ nâng
cổ cậu, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của cậu. Đầu lưỡi của hắn như một con
rắn luồn lách vào khoang miệng cậu, răng môi dây dưa với nhau.
Sở Thần An bị Thẩm Vọng ôm, chỉ có thể phát ra tiếng phản
kháng rất nhỏ. Thẩm Vọng hôn hồi lâu mới buông cậu ra, còn cắn nhẹ lên khóe môi
cậu. Sở Thần An vội vàng che miệng mình, đắp chăn lên đầu gối, đôi mắt ửng đỏ
trợn to.
Biến thái. Không… Không phải chỉ nói chuyện đơn giản.
"Anh đi ra ngoài đi." Sở Thần An ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.