Sở Thần An bừng tỉnh lần nữa. Cậu mở mắt ra, ánh mắt hoảng
loạn run rẩy nhìn lên trần nhà trước mắt rồi vuốt trán mình, cảm nhận được hơi
ấm thật sự từ lòng bàn tay truyền đến. Bây giờ cậu mới thật sự tỉnh dậy.
Cũng may, vừa rồi cũng chỉ là một cơn ác mộng. Cậu thở ra
rồi từ từ ngồi dậy thì nghe tiếng gõ cửa.
Âm thanh này chợt vang lên khiến Sở Thần An run rẩy, cậu
nhìn cửa phòng.
"Thần An, cậu mau ra ngoài một chút, trên lầu lại xảy
ra chuyện rồi!" Là Lộ Thành Đông đang gõ cửa phòng cậu.
"Được, tôi ra ngay." Sở Thần An khom người mang
giày rồi bước nhanh đi mở cửa.
Cậu thấy vẻ mặt Lộ Thành Đông lo lắng, nói: "Hôm nay
lại có người nhảy lầu, cách chết giống ngày hôm qua."
Sở Thần An nhíu mày, cậu theo Lộ Thành Đông đi lên sân
thượng thì thấy lan can trên sân thượng đang treo một trái tim đẫm máu. Máu nhỏ
từng giọt tí tách tạo thành một lá bùa kỳ lạ.
Sở Thần An nhìn thấy thì không khỏi cảm thấy ớn lạnh. Cậu
nhíu mày nhìn lá bùa kia, siết chặt tay. Một bệnh nhân khác lại chết.
Không hiểu sao câu nói khó hiểu của Bành Long Long vang lên
trong đầu cậu: "Nấm. Ta có ít nấm... Vua nấm rất buồn..."
Nấm, bệnh nhân?
Cậu nhớ tới số lượng mà Bành Long Long đếm, ngày hôm qua là
bốn mươi bảy, đến ngày hôm nay thì chỉ còn bốn mươi sáu. Đáng lẽ cậu phải nhớ
đến nó.
Lần trước khi cậu tới phó bản này, chưa kịp làm nhiệm vụ đã
bị Thẩm Vọng nhốt vào căn phòng ngủ tràn ngập mùi hương mờ ám kia nên vốn dĩ
không có cơ hội nghĩ đến Bành Long Long. Anh ta thật thà, đơn giản như vậy, sao
có thể là anh ta chứ? Sở Thần An càng nghĩ thì càng không thể tưởng tượng nổi,
tim cậu đập nhanh hơn.
Đột nhiên cậu nhớ tới chuyện ngày hôm qua còn chưa hoàn
thành thì lảo đảo mấy bước, vội vàng rời khỏi sân thượng.
"Ai da, Thần An, cậu đi đâu vậy?" Lộ Thành Đông
nhìn bóng lưng Sở Thần An như có điều suy tư.
Sở Thần An đi đến văn phòng viện trưởng ở cuối hành lang lầu
ba, lấy hết can đảm gõ nhẹ cửa.
"Mời vào!" Giọng viện trưởng khàn khàn, lịch sự
nói.
"Viện trưởng." Sở Thần An mở cửa, nhẹ nhàng đi vào
văn phòng.
"Bác sĩ Sở à, sao hôm nay lại rảnh rỗi vậy?" Viện
trưởng vừa thấy người tới là Sở Thần An thì vội vàng đứng dậy rót trà cho cậu:
"Cậu mau ngồi đi."
Sở Thần An được ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).