Sở Thần An lui ra sau vài bước, lưng dựa vào tường. Cậu thấy
Thẩm Vọng vươn bàn tay to lớn về phía mặt cậu. Hắn giống như bóng đen bao phủ
cả cơ thể cậu…
Cậu sợ tới mức nghiêng đầu nhắm chặt mắt, cảm nhận được dây
khẩu trang bên tai bị kéo ra nhẹ nhàng, khẩu trang trên mặt rơi xuống. Sở Thần
An mở mắt, hàng mi mảnh khảnh của cậu khẽ run rẩy.
Sở Thần An thấy đáy mắt Thẩm Vọng tối sầm, hắn cao một mét
chín, bây giờ hệt như một bức tường chắn trước người Sở Thần An. Thẩm Vọng rũ
mắt nhìn khuôn mặt trắng nõn của Sở Thần An rồi lại buồn bã cụp mắt.
Thật sự rất giống…..
Sở Thần An ngước mặt lên, ánh mắt cậu đang run lên vì sợ
hãi. Cậu thấy tên điên này thu tay, nhìn mình chăm chú rồi lui đến cửa phòng
tiện ích.
"Vậy bác sĩ cứ tìm từ từ." Hắn nâng bàn tay vẫy về
phía Sở Thần An hai cái, khóe môi khẽ mím lại. Giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại
khiến người khác run sợ: "Buổi tối nhớ đến đưa thuốc chúng tôi."
Dứt lời, hắn mỉm cười, ánh sáng lóe lên trong đôi mắt thâm
sâu. Hắn lại nhìn Sở Thần An thêm hai lần mới xoay người rời khỏi phòng tiện
ích.
Lòng bàn tay Sở Thần An sắp đổ mồ hôi. Sau khi Thẩm Vọng rời
đi cậu mới chậm rãi buông lòng bàn tay, lấy máy ảnh tàng hình ra.
Cậu cúi đầu nhìn khẩu trang rơi trên đất rồi thở ra. Tên
điên.
Sở Thần An vội vàng khóa cửa phòng tiện ích, cậu giẫm lên
thùng carton trước cửa sổ, cẩn thận quan sát khung cảnh ở hành lang căn tin lầu
dưới. Khi cậu đang cầm máy ảnh định bắt đầu chụp thì phát hiện hành lang đã
khôi phục lại như ban đầu.
Thi thể biến mất?
Cậu cất máy ảnh trở lại túi, cau mày rồi ngồi thụp xuống
thùng carton. Thi thể của bệnh nhân bị người quản lý giẫm chết trên mặt đất đã
được chuyển đi…
Trong ba tiếng nữa cậu phải tìm một cơ hội khác.
Hai tiếng sau.
Sở Thần An bị y tá trưởng lôi kéo đi kiểm tra phòng bệnh
chung với chị ta, đi theo phía sau còn có Lộ Thành Đông và một y tá nữ. Trông y
tá nữ kia khoảng hai mươi mấy tuổi, mái tóc dài che đi chân mày và đôi mắt. Cô
ta cúi đầu không dám nói một lời.
"Lộ Thành Đông, cậu và Trần Tiêu đi lầu một, tôi và bác
sĩ Sở lên lầu hai." Y tá trưởng đi trước, chị ta chỉnh lại mái tóc của
mình. Cơ thể của chị ta khiến váy y tá căng ra, lộ rất nhiều thịt mỡ.
Chị ta có một tay sơn móng màu đỏ, đeo vòng vàng và nhẫn
ngọc. Trông rất xa xỉ, hoàn toàn không giống một y tá.
"Được." Lộ Thành Đông xách hộp thuốc đi ở phía
sau, anh ta gật đầu.
Sở Thần An đi theo ba người đến tòa nhà B, cậu cẩn thận nhìn
xung quanh. Trên hành lang yên tĩnh không một tiếng động, chỉ nghe thấy tiếng
bước chân của họ.
Lộ Thành Đông và y tá nữ tên Trần Tiêu đi lầu một, còn Sở
Thần An thì theo y tá trưởng rẽ vào hành lang lầu hai.
Lầu hai của tòa nhà B có ba phòng bệnh là 201, 202 và 203.
201 nằm ở phía bên trái hành lang còn 203 nằm ở phía bên
phải và 202 nằm ở giữa.
Y tá trưởng nhìn Sở Thần An cười tỉm tủm: "Bác sĩ Sở,
chúng ta đi thăm 201 trước đi."
"Được." Sở Thần An gật đầu.
Họ nhanh chóng thăm xong hai phòng bệnh và đi đến phòng 203
ở cuối hành lang. Trong phòng 203 có bốn giường bệnh, tất cả bệnh nhân đều là
nữ.
Khi bước vào, việc đầu tiên y tá trưởng làm không phải là mở
hộp thuốc để tiêm mà là đi về phía giường bệnh số một ở bên trái.
Bệnh nhân nữ ở giường số một quấn một cái khăn quàng màu đỏ,
ngoại hình xinh xắn nhưng ánh mắt đờ đẫn đang nhìn trần nhà. Miệng còn đang lẩm
bẩm gì đó.
Đã hơn hai năm trôi qua kể từ khi cậu rời khỏi phó bản này
nên khuôn mặt bệnh nhân ở đây rất xa lạ với cậu. Có lẽ trong hai năm qua đã có
sự thay đổi lớn về bệnh nhân.
"Hôm này cô khôi phục rất tốt đó chứ." Y tá trưởng
ngồi trên mép giường, tay chị ta kéo tóc bệnh nhân nữ số một rồi chạm vào chiếc
vòng cổ bằng ngọc đeo trên cổ cô ta.
Y tá trưởng nói nhưng trong mắt lại tràn đầy sự tham lam:
"Bệnh nhân thì ít mang những thứ này đi, cô đang trong thời gian điều trị
đấy. Lại đây! Tôi cất giúp cô."
Sở Thần An nhìn thấy cảnh này thì khóe miệng hơi giật giật.
Cậu nghĩ có lẽ vòng tay và nhẫn trên người y tá trưởng cũng giống vậy…
Đáy mắt bệnh nhân nữ như một dòng nước chết, sắc mặt không
hề thay đổi nằm bất động trên giường. Bàn tay béo phì của y tá trưởng nắm lấy
chiếc vòng cổ bằng ngọc của bệnh nhân nữ, tháo nó xuống một cách dễ dàng.
Đang lúc y tá trưởng muốn cất chiếc vòng cổ bằng ngọ ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).