Sở Thần An cuống quýt tắt TV, mở thanh
[Đạo cụ] trong bảng điều khiển hệ thống. Chần chờ nửa giây thì vẫn tìm tấm thẻ
đạo cụ da người mới tinh.
[Tên thẻ đạo cụ]: Mặt nạ da người.
[Thời hạn sử dụng]: 1 ngày [Nhấp vào
đây để xem hướng dẫn mở rộng]
Sở Thần An nhấp [Nhấp vào đây để xem
hướng dẫn mở rộng], trong màn hình lập tức hiện ra trang nạp tiền xu vàng.
[Đổi 1 ngày]: x88888 tiền xu vàng
[Đổi 2 ngày]: x168888 tiền xu vàng
[Đổi 3 ngày]: x268888 tiền xu vàng
[Đổi 4 ngày]: …
Sở Thần An rời khỏi trang, kiểm tra số
dư tiền xu vàng của mình: 169000+
Những năm gần đây, số dư của cậu đều
nhờ có người hâm mộ tặng cho, với lại cậu chi tiêu rất tiết kiệm nên mới tích
góp được nhiều như vậy.
Hệ thống đang ngó mắt tới số dư tiền xu
vàng của cậu.
Keo kiệt!
Trong lòng cậu thầm chửi bới nhưng
không còn cách nào khác. Cậu chỉ có thể tiêu gần như tất cả tiền xu vàng tích
góp để đổi lấy hai ngày kéo dài thời hạn.
Sở Thần An nhấp vào kích hoạt tấm thẻ
đạo cụ này. Gần như là trong nháy mắt, cậu lập tức thay đổi một khuôn mặt bình
thường.
Sở Thần An đi vào phòng tắm soi gương,
nhìn khuôn mặt bình thường xa lạ trong gương thì hít sâu một hơi.
Cậu có thể duy trì như thế này trong ba
ngày.
Đồng nghĩa với việc cậu sẽ phải hoàn
thành nhiệm vụ trong ba ngày.
Sở Thần An vội vàng thu dọn hành lý
mình cất trong không gian hệ thống rồi rời khỏi khách sạn.
Cậu đến nơi ghi danh lên tàu và xếp
hàng. Cậu đội mũ đen, đeo khăn quàng cổ, hòa mình vào đám đông.
......
Lần thứ hai nhìn thấy con tàu khổng lồ
này, Sở Thần An vẫn không kiềm chế được mà cảm thán. Nó giống như một tảng băng
trôi màu xanh nhạt, sừng sững giữa đại dương xanh biếc, cao vút mà tráng lệ.
Sở Thần An mua vé thường, ở trong một
căn phòng đôi gần cửa sổ. Cậu ở cùng một sinh viên đại học mới tốt nghiệp, tên
là Lưu Phàm Chi.
Tính cách Lưu Phàm Chi rất vui vẻ. Từ
khi lên tàu đến chạng vạng, họ vẫn luôn trò chuyện rất hòa hợp.
"Trùng hợp vậy, tôi cũng thuộc
chuyên ngành báo chí." Lưu Phàm Chi ngồi trên giường đối diện cậu, tay cầm
máy ảnh: "Nhưng mà không làm tin tức, sau khi tốt nghiệp thì làm nhiếp ảnh
gia. Bây giờ cậu đang làm gì, tin tức sao?"
Sở Thần An hơi thận trọng, cậu lắc đầu:
"Không phải, bây giờ tôi đang làm việc tự do."
Lưu Phàm Chi gật đầu: "Tự do cũng
tốt, bây giờ rất nhiều người làm việc tự do. Lương cao lại có thể tự sắp xếp
thời gian. Đúng rồi, nghe nói tối nay trên tàu có tiệc nằm sấp. Cậu đi không?
Chúng ta có thể đi chung."
Sở Thần An gật đầu: "Được."
"Nghe nói lần này Tần Quyết cũng
sẽ đến. Mẹ kiếp, không ngờ tôi lại may mắn như vậy. Đi du lịch mà còn có thể
gặp thần tượng ở khoảng cách gần…" Lưu Phàm Chi nói: "Nhưng mà không
biết có thể chụp được vài bức ảnh hay không, chậc chậc."
Sở Thần An nhìn hoàng hôn đỏ như máu
trên mặt biển ngoài cửa sổ, siết chặt tay theo bản năng.
Lưu Phàm Chi: "Không phải là cậu
không biết Tần Quyết đấy chứ?"
Sở Thần An sững người nhìn Lưu Phàm
Chi, không có phản ứng gì.
"Tần Quyết." Lưu Phàm Chi vỗ
đùi nói: "Anh ấy là người nổi tiếng trong giới từ thiện. Mấy năm nay đã
tài trợ cho 118 khu vực nghèo khó, từng ghi danh trên bảng danh nhân giàu có
trong nước. Anh ấy còn được Hiệp hội từ thiện nước A bình chọn là nhà tư bản
hảo tâm nhất năm, là chính phủ công nhận. Tôi thường xuyên thấy anh ấy xuất
hiện trên báo chí. Thế mà cậu lại không biết sao?"
Là đang nói cùng một người sao?
Sao thanh danh bên ngoài của tên biến
thái lại tốt như vậy?
Sở Thần An cười gượng: "Không có
ấn tượng."
......
Đêm đó, Sở Thần An và Lưu Phàm Chi đi
tới đại sảnh tiệc tối. Trong đại sảnh vang vọng tiếng nhạc huyên náo, giữa sàn
nhảy không ít người nhảy múa nhiệt tình. Ánh đèn rực rỡ vờn quanh các ngóc
ngách trong đại sảnh.
Trong lúc ánh sáng tối mờ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.