Thời gian ở lại của Sở Thần An vẫn
không rõ nhưng cậu cũng không nóng vội.
Thế giới phó bản thật sự không có nhiệm
vụ như 001 nói. Dường như cậu đang trải qua một kỳ nghỉ dài.
Ở đây thật sự rất đẹp.
Một ngày nào đó.
Sở Thần An mặc đồ ngủ thức dậy, chân
trần giẫm lên sàn nhà, nhìn ánh sáng mờ nhạt ở chân trời đến thẫn thờ.
Trong cổ áo cậu có không ít vết đỏ cũ
và mới. Cậu vừa thức giấc không lâu, trong đôi mắt còn mang theo vài phần buồn
ngủ ngây thơ. Bắp chân của cậu hơi run rẩy, tay vịn lan can gỗ trước cửa sổ.
Mặt trời mọc và hoàng hôn, cậu đã quên
mình thấy nó bao nhiêu lần.
Bọn Lam Hoài dẫn cậu ra ngoài rất nhiều
lần nhưng cậu lại không cách nào ra ngoài một mình.
Sau này cậu mới biết được, cậu đã bị
hai tên biến thái Lam Húc Lam Hoài hạ song sinh cổ từ lâu. Cậu đi đâu hoặc là
làm cái gì thì họ đều biết.
Cậu không nhớ rõ vì sao lại bị hạ loại
cổ này. Có lẽ là trong canh Lam Húc nấu cho cậu hoặc có lẽ trong thuốc cảm cậu
đã từng uống.
Cậu đã thầm đoán rất lâu. Sau đó Lam
Húc nghe được phỏng đoán trong lòng cậu thì bật cười thành tiếng.
Lam Húc sờ sờ đỉnh đầu cậu: "An An
ngốc nghếch. Sao anh lại nỡ hạ cổ em?"
Sau đó, vào một đêm khuya bị bắt nạt
đến bật khóc.
Lam Hoài ôm cậu vào lồng ngực, vừa đau
lòng dỗ dành, vừa mạnh mẽ chiếm hữu cậu.
Sở Thần An nghẹn ngào rơi hai giọt nước
mắt, lúng túng nhẹ giọng mắng hắn.
"Được rồi đừng khóc nữa." Lam
Hoài hôn lên nước mắt của cậu: "Sẽ nhanh chóng đi ngủ được không?"
Sở Thần An lắc đầu, cậu nghĩ đến cái gì
là mắng cái đó: "Gạt người! Anh hạ cổ em, đồ biến thái, kẻ xấu xa, kẻ xấu
xa..."
"Không có." Lam Hoài xoa xoa
hai má cậu, thấp giọng thở dài: "Người trúng cổ là anh."
......
Về sau Sở Thần An mới biết được, vu cổ
sư đều bị Vu Thần hạ cổ. Sau khi thích người khác thì bạn đời cũng sẽ đồng loạt
trúng cổ.
Cái loại cổ độc này gọi là song sinh
cổ. Đâ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.