Nhìn hai người họ, bốn người còn lại đều mím môi cười. Đợi cười xong, đột nhiên họ phát hiện ra, hình như đã rất lâu rồi chưa dùng tâm thái thoải mái như thế này để hòa đồng với mọi người, rõ ràng đây mới là cách đối xử bình thường với nhau giữa người với người.“Lần này chúng ta đều rất may mắn.” Đột nhiên Chi Chi nói, những người mà họ gặp lần này đều là những người duy trì tâm thái lạc quan, tâm lý không bị bóp méo.
Giống như Triệu Phong, anh ta bị nhốt mười năm, người không điên, thậm chí còn giữ một trái tim trẻ con – đương nhiên, có thể cũng chính vì như thế, anh ta mới không điên. Tiêu Phong, mặc dù không mấy giữ vệ sinh cá nhân, nhưng rất biết cách đối nhân xử thế, giống như gà mẹ bảo vệ đàn gà con vậy, Tô Nha có chút nhát gan, nhưng cũng sẽ không làm điều xấu, từ đầu đến cuối luôn đồng nhất với mọi người.
Còn về Thẩm Tiêu với Chử Đình, Chi Chi không nhìn rõ được, nhưng cô cảm giác họ có thể duy trì được bầu không khí tốt đẹp trong bản đồ này, nguyên nhân lớn là nhờ có hai người họ. Cho dù là việc lúc đầu chia sẻ thịt cá, hay là sau đó Thẩm Tiêu với Chử Đình đấu khẩu với nhau, đều khiến họ cảm thấy rất thoải mái, rất tươi mới.
“Phải đấy, lần này chúng ta đều rất may mắn.” Tiêu Phong với những người khác cũng nói theo.
…
Nằm trên lưng Chử Đình, vô duyên vô cớ làm người ta tiêu hao thể lực và năng lượng, Thẩm Tiêu quả thực không chịu được, vì thế cố cứ nhét đồ ăn vào trong túi của Chử Đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT