Nhưng Chử Đình dẫn họ đến đây cũng không phải là không có lợi ích, một lần mắt Thẩm Tiêu suýt bị cành cây đụng vào, cô nghiêng người xem thử, nhìn thấy một vật giống như linh chi bị tuyết lấp phủ.Cô phủi hết lớp tuyết trên “linh chi” đó, sau đó ấn mạnh vào, “linh chi” bị để trên gốc cây ấn xuống, cùng lúc này, cô nhận được lời nhắc đã lâu ngày không gặp của trung tâm mua sắm ảo: Một cây nấm linh chi đỏ năm năm, thu hồi với giá 0,1 tích phân, có muốn thu hồi không.
Nấm linh chi đỏ?
Thẩm Tiêu nhìn nhìn cây nấm trong tay, thấy mép ngoài có màu đỏ sẫm, bên trong là màu đen. Kích cỡ không to lắm, chỉ bằng nửa lòng bàn tay. Khó có thể tưởng tượng được thứ đồ nhỏ như vậy đã lớn năm năm rồi.
Thu hồi cây nấm này xong, Thẩm Tiêu đứng dậy. Động tác lúc nãy của cô, Tiêu Phong với Triệu Phong ở bên ngoài cũng nhìn thấy rồi, Triệu Phong thấy cây nấm biến mất, bỗng chốc hối hận vỗ ngực: “Lúc nãy tôi cũng thấy một cây, tưởng là không đáng tiền nên không hái. Sao tôi lại không hái chứ. Cái này cô thu hồi được bao nhiêu tích phân thế?”
“0,1 tích phân.”
“Ồ, thế hết chuyện rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT