Hiện giờ trong Tinh Khanh cung đang vô cùng hỗn loạn. Nhân
sĩ không rõ mặt mũi kia trà trộn trong đám tiên môn vào cung, nhân khi các tinh
quân đều tụ họp tại điện Thượng Chương để làm loạn mà nhẹ nhàng phá vỡ phong ấn
của Phong Tinh điện, cướp sách tinh mệnh. Sau đó hắn ta đã lập tức biến mất
trong đám khói đen kia.
Đây là vụ đột kích đã được dày công chuẩn bị từ lâu. Tất cả
chỉ xảy ra trong chốc lát.
Vì Thích Phong Tảo và Tức Hi biến mất nên họ tạm ngừng nghị
sự chuyện liên quan đến tai tinh, chuyển sang thảo luận về hướng đi của Ma chủ
và sách tinh mệnh.
Bách Thanh vẫn thấy hơi khó tin. Hắn ngây ra một lúc lâu rồi
mới phản ứng lại. Hắn quay sang hỏi Sư An: "Tiểu Thích, nó… thật sự là Ma
chủ sao?"
Sư An không trả lời ngay, chàng xoa huyệt thái dương, hơi
cau mày giống như đang cố gắng kiềm chế. Bách Thanh lập tức hiểu ra tâm ma của
Sư An đang quậy phá.
"Đệ bị sao vậy?" Bách Thanh ân cần hỏi han.
Sư An trầm ngâm một lúc, buông bàn tay đang xoa huyệt thái
dương xuống, khẽ đáp lời: "Không sao."
Dạo trước tâm ma của chàng bị tổn thương nguyên khí nặng nề,
đã ngủ say rất lâu nhưng vừa rồi Thích Phong Tảo cố độ tà khí cho chàng khiến
tâm ma của chàng kích động.
Điều quan trọng hơn là Tức Hi đã biến mất ngay khi đứng bên
cạnh chàng. Lúc đó tâm ma của chàng muốn xông thẳng ra ngoài như phát điên, gào
thét muốn băm vằm tất cả những kẻ tiên môn đã chỉ trích Tức Hi và Thích Phong
Tảo đã bắt Tức Hi đi thành trăm ngàn mảnh.
Tâm ma của chàng không thể chấp nhận việc Tức Hi lại biến
mất, không biết đã đi đâu.
Tâm ma của chàng không phải Thiên Cơ Tinh Quân, không lo
việc thiên hạ, chỉ có một mình Tức Hi mới là quan trọng nhất.
"Lại là không sao. Rốt cuộc đệ đã giấu huynh bao nhiêu
lần rồi?" Bách Thanh hơi tức giận. Hắn còn chưa dứt lời thì dưới đại sảnh
đã có đệ tử đi vào bẩm báo, nói rằng ngoài cung có một vị cô nương muốn cầu
kiến cung chủ đại nhân:
"Nàng ấy nói nàng ấy tên Phó Đăng, có việc quan trọng
muốn bàn bạc với cung chủ."
Sư An hơi ngạc nhiên rồi lại như nghĩ ra điều gì đó:
"Mời Phó cô nương vào điện."
Đệ tử nhận lệnh đi ra. Một lúc sau đệ tử đó dẫn theo một cô
nương mặc bộ đồ màu xanh lá cây, có nước da trắng mịn, dáng người cao gầy nhưng
lại vô cùng lạnh lùng đi vào điện. Trông nàng ấy vô cùng vội vàng, mệt mỏi
giống như vội vàng chạy đến đây.
Nàng ấy bái lạy Sư An, quét mắt nhìn qua những tiên gia
tiếng tăm lẫy lừng trong đại sảnh rồi cau mày nói với Sư An: "Ta chỉ tin
cung chủ đại nhân. Có một chuyện… ta sẽ chỉ nói với người."
Trong tiên môn có người rì rà rì rầm hỏi nàng ấy là ai, có
người đáp rằng nàng ấy là người trong lòng của Triệu Nguyên Gia - đệ tử của
Minh Thế các ở Dự Châu, hắn đã tẩu hỏa nhập ma rồi chết vì nàng.
Sư An gật đầu. Chàng đứng dậy, bước xuống bậc thang, đi đến
trước mặt Phó Đăng, hành lễ rồi nói: "Phó cô nương có việc gì mà phải đến
tìm tại hạ?"
Phó Đăng hơi tiến lại gần Sư An, nói nhỏ chỉ đủ cho hai
người họ nghe được: "Tôn thượng, chuyện này… liên quan đến Thích Phong
Tảo… Thích công tử."
"Bọn ta cũng đang tìm nó, nó mất tích rồi."
Nghe Sư An nói, Phó Đăng hơi bất ngờ. Nàng ấy nghĩ ngợi một
lát rồi lấy một chiếc bình thuỷ tinh từ trong tay áo ra. Trong chất liệu nửa
trong suốt có thể thấy được những con bướm màu trắng đang bay lượn dập dờn.
Hiện giờ đang là mùa đông mà vẫn có thể nhìn thấy bươm bướm
còn sống, quả là hiếm có.
"Ta đã bỏ sâu Ngân Tung vào người Thích công tử. Những
con bướm Ngân Tung này có thể… tìm được hướng đi của hắn. Hắn còn sống… những
con bướm này cũng sẽ sống. Nếu giết… những con bướm này, sâu độc trong người
hắn sẽ được khởi động, khiến hắn phát độc mà chết."
Sư An hơi kinh ngạc. Chàng tò mò h ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.