“Số phận luôn khắt khe với ngươi, nó khiến cho ngươi phải
giết người mình yêu thương. Đến cả khi thất cách ngươi vẫn phải kiềm chế bản
thân không thể giải phóng tâm ma, không được để linh khí hóa thành sát khí, dựa
vào đâu mà số phận trêu đùa ngươi như vậy mà ngươi vẫn còn muốn báo đáp nó
chứ?” Bóng người trong màn sương đen đó nói bằng giọng lạnh lùng, châm biếm.
Tâm ma trong lòng Sư An ồn ào đòi thuận theo lời nói của hắn
ta, âm thanh ầm ĩ đã đạt đến đỉnh điểm, Sư An không thể chịu nổi mà nằm xuống
bàn. Chàng phun ra một ngụm máu tươi nhuộm đỏ cả một mảng vạt áo, trên bàn cũng
vương vãi đầy máu giống như biển hoa mẫu đơn dưới núi đang nở rộ.
“Ngươi sắp chết rồi, cần gì phải tốn công chèn ép tâm ma
nữa.”
Sư An lau vết máu trên khóe môi, chàng xoa huyệt thái dương,
mỉm cười nói: “Mỗi một câu nói của Ma chủ đều làm chúng mạnh hơn, thực sự là
lợi hại mà. Nhưng tại hạ lại hơi nghi ngờ.”
Chàng lại phun thêm một ngụm máu rồi ho khan vài tiếng, trên
môi chàng nhiễm đầy sắc đỏ.
“Tại sao sư phụ ta lại chết, chuyện này có liên quan gì đến
Tức Hi, tại sao thế gia tiên môn lại đuổi giết muội ấy, và vì sao muội ấy vừa
khéo đã bị ta giết chết? Tại sao đèn Độ Ách trong trận pháp phương nam đột ngột
bị hư hỏng? Tại sao kiếm Bất Chu bị trộm mất làm đánh thức tâm ma? Kết quả như
ngày hôm nay là do số phận khắt khe với ta hay do Ma chủ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.