A Hải lại kêu lên mấy tiếng, Tức Hi thấp thỏm nhìn nó rồi lại nhìn Sư An, nàng biết nó nhất định chẳng nói lời tốt đẹp gì. Nhưng Sư An chỉt mỉm cười, như thể những cảm xúc khó hiểu đó chỉ là thoáng qua. Chàng hái một trái quýt trên cây rồi xoay người nói với Tức Hi: “Cảm ơn người.”
Tức Hi nhận lấy trái quýt, trong lòng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nàng cười nói: “Đừng khách sáo, đừng khách sáo… Oa, trái quýt này ngọt quá.”
Nàng vừa nói vừa ăn, Sư An hỏi: “Không chua sao?”
“Không chua chút nào.”
Chàng im lặng một lúc rồi hơi cúi đầu khẽ cười. Đôi mắt chàng trống rỗng tựa như lớp nước mỏng trên phiến đá sau cơn mưa, ánh sáng chỉ cần xuyên qua một khoảng rất nông đã có thể chạm được nhưng lại rất dịu dàng, ấm áp.
Sư An đeo lại chiếc Cấm Bộ lên eo.
Chàng mặc một bộ y phục màu trắng, trên eo treo ngọc Cấm Bộ chuông vàng, đứng giữa bức tường đỏ dưới tán cây ngân hạnh, mái tóc dài và đai lưng bay bay trong gió, tiếng chuông văng vẳng bên tai.
Tức Hi nhìn mãi rồi chợt quên luôn trái quýt đang ăn dở trong tay.
Quả là phong thái của Thiên Quân, khí chất vô cùng xuất chúng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT