Sau khi Lâm Giang Uyển quay về, Ngụy Dư tìm được một công
việc bán thời gian. Điều quan trọng nhất đối với cô bây giờ là tiết kiệm tiền
đóng học phí và đi thực tập ở công ty. Tiền lương thực tập như muối bỏ biển,
sau khi trừ đi tiền thuê nhà, không biết cô sẽ phải tiết kiệm bao lâu nữa.
Về phần quan hệ hiện tại giữa cô và Chu Ngọc Như, Chu Ngọc
Như chắc chắn sẽ không cho cô học phí để cô học cao học nên cô chỉ có thể dựa
vào chính mình.
Ngụy Dư làm việc trong một quán cà phê ở khu du lịch, với
mức lương khoảng bốn nghìn tệ, tan làm sau 10 giờ tối. Lý Hà Nghiên lái xe mô
tô đến đón cô mỗi tối.
Khi màn đêm buông xuống, tiếng xe cộ huyên náo.
Ngụy Dư vòng tay qua eo anh, cùng anh băng qua dòng xe hỗn
loạn. Hai bên là những ánh đèn đang vụt xa nhanh chóng và những tòa nhà cao
tầng điểm xuyết bằng đèn neon, lướt qua trước mắt như đèn kéo quân.
Gió đêm hiu hiu, lần đầu tiên Ngụy Dư cảm thấy ở một thành
phố xa lạ, cô có chỗ để dựa vào.
Hai tay cô ôm chặt eo của anh. Lý Hà Nghiên chú ý tới, trầm
giọng hỏi: "Làm sao vậy?"
Giọng nói của anh bị gió thổi từ phía trước, có chút mờ ảo.
Ngụy Dư úp mặt vào vai anh, nhỏ giọng nói: "Không có
gì, em chỉ cảm thấy ngồi sau lưng anh như vậy rất thoải mái."
“Vậy thì anh lái xe chậm hơn nhé?” Giọng nói của anh mang
theo ý cười.
“Ừm, lái xe chậm thôi.” Ngụy Dư cười nói.
Xe dừng ở đầu ngõ, Lý Hà Nghiên cởi mũ bảo hiểm, tùy ý chải
lại mái tóc bù xù: "Khi nào quán cà phê của em nghỉ?"
"Ngày mai nghỉ."
Lý Hà Nghiên nhìn cô: “Đặt vé về chưa?”
Ngụy Dư nói: "Đặt từ hai ngày trước rồi."
"Đặt vé lúc mấy giờ, ngày mai anh đưa em ra bến xe
nhé?"
“Không cần.” Ngụy Dư nói, “Ngày mai Tống Lộ sẽ tới đón em.”
Lý Hà Nghiên không nghi ngờ gì, gật đầu nói: "Vậy được,
về đến nhà thì nhắn tin cho anh."
Lý Hà Nghiên cũng không sống ở phòng trọ mà trở về nhà của
bà ngoại. Ngụy Dư đã nhắn tin cho Tống Lộ, nếu Lý Hà Nghiên hỏi thì giúp cô
giấu anh.
Tống Lộ gọi điện đến, khó hiểu hỏi: "Sao cậu không đến
nhà Lý Hà Nghiên ăn Tết. Dù sao hiện tại hai người đang hẹn hò, đến nhà bạn
trai ăn Tết cũng không có gì lạ."
Ngụy Dư cười nói: "Quên đi, dù sao bọn mình mới hẹn hò
không bao lâu."
Tống Lộ gật đầu: “Đúng rồi, mẹ cậu không nhắn tin bảo cậu về
ăn tết sao?”
Ngụy Dư ngữ khí thản nhiên: "Không, sau trận cãi vã hôm
đó, mình và mẹ chưa liên lạc với nhau."
Tống Lộ: "Hay là cậu đến nhà mình đi?"
"Đừng, thực sự không sao đâu, đừng lo lắng cho
mình."
"Không phải sợ người khác đoàn tụ gia đình c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.