[ Bảo bối, hé miệng ra.]
Giọng
nói dịu dàng của Lâm Thanh Hứa vang lên trong màn đêm, quanh quẩn bên tai của
Tô Ý.
Tô
Ý vùi mặt mình vào trong lòng ngực của Lâm Thanh Hứa, lần đầu tiên, cô dang tay
ra ôm lấy anh, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Chập
tối ngày hôm sau.
Khương
Niệm và vài người bạn giúp Tô Ý tạo hình ở phía sau hậu trường. Bởi vì bữa tiệc
sẽ bắt đầu sau sáu giờ nên hơn bốn giờ mọi người sẽ giúp Tô Ý chuẩn bị, có mấy
người còn chưa ăn cơm trưa.
Lúc
Lâm Thanh Hứa đến, Tô Ý vẫn còn đang trang điểm.
"Anh
tới rồi hả?" Tô Ý định quay đầu lại nhìn anh thì bị Khương Niệm ngăn lại:
"Ôi chao, cậu đừng nhúc nhích, giờ tớ kẻ mắt rồi."
Tô
Ý đành ngoan ngoãn ngồi im, Lâm Thanh Hứa đi tới phía sau Tô Ý, hai người bắt
gặp ánh mắt nhau trong gương.
"Anh
đoán là mọi người chưa kịp ăn cơm nên đã mua bánh mì cho mọi người."
"Chậc
chậc." Khương Niệm không nhịn được mà mở miệng trêu chọc hai người.
Tình
yêu thực sự là một điều gì đó kì diệu, nó khiến một người vốn lạnh lùng và khó
gần như Lâm Thanh Hứa trở thành một người biết chăm sóc chu đáo cho người khác.
"Vâng."
Tô Ý mở mắt ra sau khi Khương Niệm đã kẻ mắt xong, cô nở một nụ cười với Lâm Thanh
Hứa.
Sau
khi trang điểm xong, hầu hết các tân sinh viên đã đến, bữa tiệc tối chào mừng
tân sinh viên sắp bắt đầu.
Khương
Niệm, ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.