◎ Ý của anh là, em là tuyệt nhất. ◎
“Em
gắp được rồi!” Tô Ý kinh ngạc quay đầu lại, muốn nhìn Lâm Thanh Hứa.
Nhưng
lại quên rằng Lâm Thanh Hứa đang cúi xuống, Tô Ý bị Lâm Thanh Hứa bao bọc trong
vòng tay. Khoảng cách giữa hai người rất gần.
Mới
quay nửa chừng, Tô Ý phát hiện có thứ gì đó lướt qua môi của mình, nhìn khuôn
mặt điển trai gần ngay trước mặt, cô sững sờ.
Lâm
Thanh Hứa chưa kịp đứng thẳng dậy, Tô Ý đã quay lại, không kịp đề phòng, bên má
anh chợt có một cảm giác ấm áp và mềm mại lướt qua, Lâm Thanh Hứa cũng sững sờ.
"Xin
xin xin xin lỗi!" Tô Ý lấy lại tinh thần, đột ngột lùi lại một bước, nhưng
vì tay của Lâm Thanh Hứa vẫn chưa nới lỏng ra, Tô Ý vẫn bị anh ôm trọn trong
lòng nên koảng cách giữa hai người càng gần hơn.
Lâm
Thanh Hứa buông tay tay và lùi lại một bước, nhìn thấy Tô Ý ngơ ngác mở tròn
mắt, đáng yêu vô cùng, anh xoa đầu cô: "Không sao đâu, nhanh lấy gấu bông
đi."
Lâm
Thanh Hứa vân vê những sợi tóc mềm mại của Tô Ý, vài sợi tóc vểnh lên, cùng với
khuôn mặt ngây ngốc của Tô Ý, trông thật đáng yêu.
Lâm
Thanh Hứa đặt ly trà sữa và chiếc giỏ nhỏ sang một bên, nhìn Tô Ý ngồi xổm
xuống để nhặt con thỏ hồng.
Đôi
mắt của chú thỏ bông cũng rất to, trên người mặc một chiếc váy màu hồng. Khi Tô
Ý đưa sang cho Lâm Thanh Hứa nhìn xem, thấy trong đôi mắt của nó có những chấm
sáng lấp lánh.
Lâm
Thanh Hứa cảm thấy chú thỏ này có phần giống với Tô Ý.
Khi
cả hai chuẩn bị đi sang nơi khác, bỗng Tô Ý kéo Lâm Thanh Hứa lại, ngượng ngùng
nhìn lên mặt anh, rồi lại liếc sang nơi khác.
"Làm
sao vậy?" Lâm Thanh Hứa có chút khó hiểu, nghĩ rằng Tô Ý vẫn muốn chơi, vì
vậy anh tính đi đổi thêm vài xu trò chơi.
“Không.”
Tô Ý lắc đầu, kiễng mũi chân, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa trên mặt Lâm Thanh
Hứa.
Vừa
rồi Tô Ý vô tình chạm vào mặt Lâm Thanh Hứa, vô tình làm dính một vệt son môi
lên mặt anh.
Tô
Ý mang một hơi thở ngọt ngào tiến đến gần, cẩn thận lau vết son trên mặt Lâm
Thanh Hứa, vừa lau vừa giải thích: “Lúc nãy son môi vô tình quệt vào mặt
anh."
Hơi
thở ngọt ngào phả vào mặt Lâm Thanh Hứa làm anh vô cùng ngứa ngáy, yết hầu cũng
trong vô thức mà chuyển động lên xuống.
Sau
đó, hai người lại đi loanh quanh trong trung tâm thương mại, cho đến khi Tô Ý
nhận được một cuộc gọi sửa lại bản thảo.
Lâm
Thanh Hứa đưa Tô Ý đến dưới lầu của ký túc xá. Trước khi vào ký túc xá, cô đưa
con thỏ trên tay cho anh.
?
Lâm
Thanh Hứa khó hiểu nhìn cô.
“Chú
thỏ nhỏ này là anh gắp được, đương nhiên là cho anh rồi.” Tô Ý mỉm cười, đôi
mắt quả hạnh cong cong, lại bổ sung thêm một câu, ba phần ngượng ngùng, bảy phần
trêu chọc: “Vậy xem như là phần thưởng cho bạn trai đi."
Nói
xong, Tô Ý xoay người chạy vào ký túc xá.
Lâm
Thanh Hứa cầm lấy con thỏ hồng mềm mại trong tay, nhìn đôi mắt to lấp lánh của
nó, mỉm cười, mang theo nó trở về ký túc xá.
Trên
đường đi, Thỏ và anh đã nhận được vô số cặp mắt nhìn chăm chú.
Trở
lại ký túc xá, Tề Dụ và Tạ Lễ đang ở đó. Thấy anh mang theo một con thỏ hồng,
cả hai người đều vô cùng ngạc nhiên.
“Đây
là cái gì vậy?” gọng điệu Tề Dụ như nhìn thấy quỷ.
Trong
trí nhớ của cậu ấy, chưa bao giờ nhìn thấy vị giáo thảo lùng này có mấy đồ vật
màu hồng phấn như vậy, hôm nay nhìn thấy, thật sự rất quái lạ.
"Cái
này à?" Lâm Thanh Hứa nâng con thỏ lên cao ngang tầm nhìn của mình, con
thỏ cười rất đáng yêu, lại nhìn Tề Dụ một cách khó hiểu, nói: "Là một con
thỏ nhồi bông thôi."
"Tôi
biết đó là thỏ nhồi bông rồi. Nh ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.