Ngày hôm sau, nhóm nhỏ gặp mặt thảo luận phân công cho phỏng
vấn cuối kỳ. Lần trước Lâm Thanh Hứa bảo để Tô Ý đi liên hệ với anh nên khi
thấy Tô Ý đến, Thi Cẩm liếc mắt nhìn Tô Ý, không nói gì nữa mà chỉ yêu cầu đích
thân Tô Ý đi mời Lâm Thanh Hứa.
Sau khi thấy Lâm Thanh Hứa đã đồng ý, bọn họ mới bắt đầu
phân công công việc cho từng người.
Trước khi bắt đầu giai đoạn phỏng vấn, phải tìm hiểu rõ về
đối tượng phỏng vấn, những thói quen của người đó, như vậy mới có thể tìm được
chủ đề để phỏng vấn.
Sau đó là lập kịch bản kế hoạch thăm quan, đồng thời phải
liên hệ với bạn bè và phụ huynh của đối tượng phỏng vấn, quay một vài VCR dự
phòng.
Gần đến ngày thi sát hạch cuối kỳ, sẽ có người dẫn chương
trình, camera, ánh sáng, phát lại VCR và phối hợp tổng thể với trường quay.
Thi Cẩm dựa vào ghế sô pha, vuốt móng tay, có chút kiêu ngạo
mở miệng: “Phần kịch bản giao tiếp và hiểu biết giao cho tôi đi, các cậu chuẩn
bị phần kịch bản còn lại, có đại cương kế hoạch thăm hỏi. À, đúng rồi, sau khi
phỏng vấn xong thì tôi sẽ dẫn chương trình, còn lại các cậu tự phân công đi.”
Ngoại trừ Tô Ý ra, những người còn lại đều cùng lớp với Thi
Cẩm. Bình thường, bọn họ vẫn luôn theo sau Thi Cẩm, bây giờ Thi Cẩm đã lên
tiếng rồi, bọn họ đương nhiên không thể không hiểu.
Tô Ý khẽ cau đôi mày thanh tú, đây rõ ràng không phải thảo
luận mà là nghe theo mệnh lệnh.
Nếu đổi lại là trước đây, có lẽ cô sẽ cắn răng cố nhịn, nghe
theo sắp xếp của cô ta. Nhưng sau chuyện tối hôm qua, cô đã hạ quyết tâm phải
dũng cảm hơn.
Giọng nói của Tô Ý có hơi nhỏ, nhưng trong không gian yên
tĩnh này lại nghe rất rõ ràng: “Hôm nay không phải đến để thảo luận sao? Cậu
không thèm hỏi ý kiến mọi người mà đã tự mình quyết định rồi à?”
Thi Cẩm khinh bỉ nhìn Tô Ý, như thể đang nghe được chuyện
thiếu lâm nào đó: “Vậy cậu thử hỏi xem bọn họ có đồng ý hay không?”
“Tớ không có ý kiến gì.”
“Tớ cũng không có ý kiến gì.”
“Tớ cũng không.”
…
Sau khi vừa mới khai giảng xong, Thi Cẩm đã bắt đầu tiêu
tiền vô số vào chuyện ăn chơi, cả người toàn là hàng hiệu, nghe những người
chơi cùng với Thi Cẩm nói nhà cô ta rất có quyền thế, mọi người tự giác không
dám động vào cô ta, dính vào một chuyện chi bằng bớt đi một chuyện, đều tránh
xa Thi Cẩm, nhưng cũng có những người đi theo Thi Cẩm như thể nhận được chút
hào quang gì đó vậy.
Thi Cẩm nhướng mày nhìn Tô Ý, nhún vai như thể không còn
cách nào khác.
Nhìn xem, không phải cô ta đã nói rồi sao.
“Tôi có ý kiến.” Đôi mắt trong veo của Tô Ý nhìn thẳng vào
Thi Cẩm, con ngươi màu sáng thật sự rất đẹp nhưng trước giờ Tô Ý chưa bao giờ
dám nhìn thẳng vào mặt người khác lâu đến như vậy, tiếp xúc gần với người khác
cũng rất ít. Lúc này, cô mới chậm rãi nói ra từng chữ, nhưng lại khiến đám
người Thi Cẩm có chút sững sờ.
Lúc đó, sau khi video của Lâm Thanh Hứa và cô được chiếu
lên, mọi người hoàn toàn bái phục Tô Ý, bởi vì lần trước cô quá yên tĩnh tầm
thường cho nên không thể bới móc được chuyện gì.
Hơn nữa, sau khi chung một nhóm với Tô Ý, bọn họ đều tìm
hiểu qua, lá gan của Tô Ý rất nhỏ, cũng rất dễ nói chuyện, cùng lắm chỉ là một
chiếc bánh bao rất dễ xử lý, cho nên không cần để mắt đến Tô Ý.
Lúc Tô Ý lên tiếng phản đối, tất cả đều ngoài dự kiến của bọn
họ, nhưng vẫn không coi lời Tô Ý nói ra gì.
“Cậu có ý kiến gì?” Thi Cẩm khoanh tay đặt trước ngực, cười
lạnh một tiếng, mang theo ánh mắt cao cao tại thượng nhìn thẳng vào Tô Ý.
“Cậu muốn làm người dẫn chương trình cũng không thành vấn
đề, ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).