Che giấu sự khác thường trong lòng, Tô Ý cụp mắt hít sâu một
hơi, cầm ô che đi ra ngoài.
Những bông tuyết bị gió thổi bay, thậm chí có vài bông bị
thổi đến trên mặt Tô Ý, đong lại trên lông mi của cô, rất nhanh đã hóa thành
nước, làm cho đôi mắt của Tô Ý ướt sũng.
Cô cảm thấy gió này, tuyết này, có hơi lạnh.
Lạnh đến nỗi đầu ngón tay cô run rẩy.
Đến chạng vạng tối, Thi Cẩm gửi wechat hỏi cô đang ở đâu,
bảo Tô Ý đến dưới lầu ký túc xá chờ cô ta.
Tô Ý không muốn đợi, nhưng lại không muốn vì những người
khác mà náo loạn không thoải mái, lúc chờ ở dưới lầu chờ đến khi chân cô tê
cứng, thì cuối cùng Thi Cẩm cũng tới.
So với lần trước nhìn thấy Thi Cẩm, thì bây giờ cô ta mặc
càng ít hơn buổi sáng, dưới váy ngắn chỉ mặc một cái tất chân mỏng manh, trên
mặt trang điểm càng lộ ra vẻ tinh xảo, lông mi như là muốn vểnh lên trời, mùi
nước hoa trên người cũng bay tới, khiến cho Tô Ý muốn hắt hơi.
Câu đầu tiên Thi Cẩm mở miệng là một câu chất vấn cao cao
tại thượng: "Sao cậu không gửi wechat của Lâm Thanh Hứa cho tôi?”
Trong giọng nói đầy sự bất mãn.
Tô Ý kéo khăn quàng cao hơn một chút, vùi hơn nửa khuôn mặt
vào trong khăn.
Giọng nói phát ra từ trong khăn quàng cổ có hơi khàn khàn.
“Sau đó có việc, tôi quên mất.”
Nhưng Thi Cẩm giống như không quan tâm chút nào, giọng điệu
vẫn cao cao tại thượng ra lệnh: "Vậy bây giờ cậu gửi cho tôi đi.”
Tô Ý bị cô ta nhìn chằm chằm, giống như nếu Tô Ý không đồng
ý sẽ trở mặt ngay tại chỗ, Tô Ý cắn môi, tay đút trong túi nắm chặt điện thoại
di động, mặc nhiều như vậy, nhưng trong lòng tay vẫn không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
Tô Ý đang do dự, cô không muốn tùy tiện đưa wechat của Lâm
Thanh Hứa cho một người mà anh không quen biết khi chưa có sự đồng ý của anh,
nhưng nếu cô đưa cho cô ta, thì trở ngại bài tập nhóm của cô sẽ ít hơn một
chút.
Cô biết rõ cô không nên do dự, dù sao cũng sắp thi cuối kỳ,
quan hệ bạn học không nên quá tệ, huống chi chỉ là một cái wechat, Lâm Thanh
Hứa có đồng ý hay không lại là một chuyện khác.
Nhưng theo bản năng, đáy lòng Tô Ý thật sự không muốn, rất
không muốn, cực kỳ không muốn, siêu cấp đặc biệt không muốn.
“Nhanh lên, cậu bị điếc à?" Thi Cẩm không kiên nhẫn.
Tô Ý vừa định nói "Cậu qua bên kia tự mình đi tìm cậu
ấy sẽ tốt hơn."
Nhưng còn chưa nói ra khỏi miệng, di động trong túi Tô ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).