Ngày lập đàn cúng bái trừ quỷ thần.

Thời tiết rất chiều lòng người. Trời âm u, mây đen giăng kín bầu trời, một tia nắng yếu ớt cũng chẳng lọt nổi màn mây đen dày đặc. Thái hậu cho mời vị đại sư đại đức, tuổi tác vị này đã cao. Đại sư đến An Hoa Điện tụng kinh niệm chú trừ tà cầu bình an. Hậu cung hiện tại chưa có tần phi, chỉ có mấy vị Thái phi thời tiền hậu cung và hai tú nữ. Thái hậu cho truyền tất cả cùng đến làm lễ cầu phúc.

Châu Ân Hoan và Cố Tử Yên đều được Thái hậu truyền đến, ngoài ra còn có nhân vật đối đầu với nàng một mất một còn. Thủy Lạc Quận chúa. Hôm nay, tất cả mọi người đều ăn vận giản dị, thành tâm hướng Phật cầu bình an. Thủy Lạc suy cho cùng vẫn là người có chức vị cao hơn hai người bọn nàng. Chỗ quỳ của nàng ta đương nhiên được xếp cao hơn. Thái hậu ưu ái Thủy Lạc nhiều năm, thành ra vị trí của nàng ta gần sát Thái hậu. Thủy Lạc bên trái, Cố Tử Yên bên phải. Châu Ân Hoan xếp sau hai người bọn họ.

Thủy Lạc Quận chúa và Châu Ân Hoan ngoài mặt không ai để mắt đến ai, nhưng trong lòng luôn quan sát nhất cử nhất động của đối phương.

Cung nữ đứng hai bên dâng lễ vật cúng bái. Đại sư cũng bắt đầu nghi lễ. Nến được thắp lên dày đặt, bát hương chính giữa đàn cúng nghi ngút khói. Đại sư nhắm mắt ngồi thiền, miệng bắt đầu tụng một bài chú nào đó. Tất cả mọi người quỳ gối, lưng thẳng tăm tắp, hai tay chắp lại thành tâm nghe kinh phật.

Buổi lễ này diễn ra không biết bao lâu, hai chân Châu Ân Hoan quỳ đến tê dại. Mất thêm hai khắc nữa, đại sư mới làm lễ xong. Đại sư hành lễ chào Thái hậu, sau đó được Thái giám dẫn sang điện phụ dùng bữa cơm chay. Đại sư đã rời đi được một lúc, Thái hậu vẫn còn quỳ trước đàn cúng bái thành ra chẳng một ai dám hó hé đứng dậy. Bà vẫn cảm thấy bất an trong lòng, thế nên muốn tĩnh tâm cầu thêm mấy lời bình an.

Do được Thái hậu ưu ái, Cố Tử Yên quỳ ở hàng đầu, vị trí gần với cung nữ dâng lễ vật. Nhỏ khẽ ngước mắt lên cung nữ đang cúi gầm mặt đứa vị trí hàng thứ tư. Cô ấy biết được Cố Tử Yên đang nhìn mình. Khay bưng chung nước cúng kiếng trên tay cô ấy rơi xuống đất. Tiếng đồ vỡ kêu loảng xoảng. Thái hậu giật mình trừng mắt nhìn cô ta.

"Ngươi đang làm cái gì vậy?"

Cô ta chẳng đáp lời nào, hùng hồn xông đến lật đổ đàn cúng bái, lư hương, lọ hoa rơi xuống đất vỡ tan tành. Cô ta liên tục đập phá đến khi nào mọi thứ tan tác mới thôi. Cung nữ này ngoẹo đầu sang trái, rồi ngoẹo đầu sang phải, bộ dạng vô cùng kì dị. Cô ta bất ngờ ngẩng đầu lên, vừa trông thấy gương mặt của cung nữ này. Mặt mũi mọi người trắng bệch ngay lập tức. Một vài Thái phi yếu bóng vía, trông thấy cảnh này sợ phát khiếp, không khỏi kêu lên thất thanh.

Bọn họ sợ như thế bởi gương mặt cung nữ này rất kì dị. Da mặt tái nhợt, hốc mắt lõm vào, dưới mắt là quần thâm đen kịt. Hai mắt trợn trừng đỏ ngầu, hằn đầy tơ máu. Hơn nữa, ánh mắt của cô ta đằng đằng sát khí như muốn lấy mạng người ngay tại chỗ. Hàm răng nhe ra khè khè liên tục. Giọng nói khản đặc vang lên.

"Trả mạng cho ta! Trả mạng cho ta!"

Mấy Thái phi kia sợ phát khiếp, có người hét lên: "Chạy đi! Ma nhập cô ta rồi, ma nhập rồi!"

Dứt câu mọi người đứng dậy chạy tán loạn. Cùng lúc đó cô cung nữ kia điên cuồng gào lên. Cô ta phóng như bay về phía Thái hậu. Miệng lên tục thét lên: "Trả mạng cho ta!"

Thái hậu nhất thời không biết phải làm thế nào, bà đứng chôn chân tại chỗ, giương mắt nhìn cung nữ kia chằm chằm. Cô ta phóng đến gần sát người Thái hậu. Cố Tử Yên và Châu Ân Hoan nhanh tay dìu bà qua một bên tránh đi cung nữ đang phát điên kia. Mục tiêu của cô ta cũng chẳng phải là Thái hậu, người cô ta nhắm đến là vị trí bên trái của bà. Thủy Lạc Quận chúa.

Cung nữ kia xông đến trước mặt Thủy Lạc, hai tay bấu vào tay áo khiến nàng ta giật thót mình. Sắc mặt chuyển xanh trắng, nàng ta vùng ra. Nhưng sức cung nữ kia như người trời, vùng thế nào cũng không buông. Cung nữ kia điên cuồng gào lên: "Trả mạng cho ta! Ngươi! Chính ngươi!"

"Ngươi lừa ta! Ngươi lừa ta! Thế nên ta mới bị dìm chết."

Thủy Lạc lùi về sau mấy bước liền, hai mắt nàng ta trợn lên, vừa sợ chết khiếp vừa lắp bắp: "Ta... ta không có... ta không có!"

Thị vệ lẫn thái giám ập đến, thái giám bao vây xung quanh bảo vệ Thái hậu. Thị vệ sấn đến ghìm chặt cung nữ kia xuống đất. Hai mắt cô ta vẫn đỏ ngầu, liên tục giẫy giụa trên đất. Được một lát thì bất động, cô ta bất tỉnh xụi lơ. Cùng lúc đó đại sư lại được mời đến một lần nữa. Đại sự khẽ lắc đầu, niệm: "A Di Đà Phật."

Thái hậu trông thấy đại sư xuất hiện, bà vội nói: "Đại sư, có phải ma quỷ đến quấy phá hậu cung không?"

Đại sư vẫn niệm chú, tay ấn chuỗi hạt tràng liên tục, một lát sau ông mới từ từ mở mắt, chậm rãi nói: "Người có tâm ma mới bị ma quấy, người tâm thiện chẳng sợ tà ma."

Sắc mặt Thủy Lạc Quận chúa trắng bệch, hai tay không tự chủ khẽ run nhẹ. Trong thoáng chốc hình ảnh đó vô tình lọt vào mắt Thái hậu. Bà ngước mắt nhìn Quận chúa đang run rẩy. Người có tâm ma mới bị ma quấy. Vừa nãy, khi cung nữ kia bị nhập, cô ta chỉ tấn công một mình Thủy Lạc Quận chúa. Miệng liên tục kêu bản thân bị lừa. Phải chăng đằng sau cái chết của A Lương còn có uẩn khúc? Thế nên quỷ hồn kia vẫn canh cánh chưa chịu siêu sinh?

Đại sư khuỵu xuống xem cung nữ đang bất tỉnh trên đất, người tái xanh yếu ớt vô cùng. Dáng vẻ say ngủ như chẳng biết chuyện gì. Đại sư khẽ lắc đầu.

Thái giám dìu Thái hậu đến trước mặt Thủy Lạc, bà cất giọng: "Thủy Lạc Quận chúa vừa chịu một phen kinh sợ, cơ thể Quận chúa suy nhược nhiều năm. E rằng không ở đây được lâu. Ai gia cho ngươi hồi điện."

Thủy Lạc giật mình vội hành lễ, cung nữ bên cạnh lập tức đến dìu nàng ta về.

Châu Ân Hoan và Cố Tử Yên đứng bên cạnh nhau, không ai dám mở miệng lời nào. Song, trong lòng hai người tự ngầm hiểu. Chẳng phải Thái hậu lo lắng sức khỏe của Thủy Lạc Quận chúa. Chỉ là bà đã nhận ra sự xuất hiện của Thủy Lạc và cung nữ bị quỷ nhập có liên kết gì đó với nhau. Trong lòng đã bắt đầu nảy sinh nghi ngờ, thậm chí không muốn Thủy Lạc tiếp tục tham gia buổi lễ cúng trừ ma này.

Thái hậu lệnh trục xuất cung nữ bị ma nhập ra khỏi cung, chuyển đến một cái am nào đó ngoài kinh thành, để cô ta ngày ngày nghe kinh hướng phật, trấn giữ căn cơ.

Đàn cúng bái được dọn lên một lần nữa. Thái phi và hai người bọn nàng quay trở về vị trí quỳ ban đầu. Đại sư bắt đầu làm lễ một lần nữa, lần này bài cúng còn dài hơn vừa nãy gấp ba lần. Nàng và nhỏ quỳ muốn liệt cả hai gối mới xong lễ này. Cúng bái từ sáng đến xế chiều. Thủy Lạc đã lui đi, buổi lễ hoàn thành suôn sẻ, chẳng còn hiện tượng quỷ nhập báo thù. Vì thế Thái hậu tin vào sự nghi ngờ của bản thân hơn. Minh Như có liên quan ít nhiều đến cái chết của A Lương kia.

Buổi lập đàn trừ ma kết thúc.

Cố Tử Yên và Châu Ân Hoa quay trở về Thiều Hoa Hiên. Ban đầu Thái hậu triệu nhỏ vào cung, bà đã sắp xếp một điện phụ ở Thọ Khang Cung cho Cố Tử Yên. Vương gia biết ý nhỏ muốn gần Châu Ân Hoan, thế nên y viện cơ đủ điều. Cuối cùng Thái hậu cũng bị thuyết phục, thành ra Cố Tử Yên lại được xếp ở một điện gần Thiều Hoa Hiên. Song, nơi này vắng vẻ. Cố Tử Yên trốn sang Thiều Hoa Hiên ở cũng chắng sao.

Quay trở về chuyện chính sự.

"Cố Tử Yên, chúng ta không lấy mạng cung nữ kia, vậy thì phải cho người để mắt tới cô ta."

"Ta đã cho người theo sát để ý đến cô ta rồi, tình lang thi trạng nguyên của cung nữ đó còn phải dựa vào số bạc ta cấp để dùi mài kinh sử. Tạm thời cô ta không dám hé răng nửa lời." Nhỏ đáp ngay.

"Mà ngươi tìm đâu ra cung nữ có xuất thân từ đoàn kịch lụng bại thế?" Châu Ân Hoan thắc mắc, đêm qua A Liên dắt cung nữ kia đến trước mặt hai người bọn nàng. Cung nữ kia xuất thân thấp hèn, thuở bé hầu hạ kép chính đoàn kịch. Sau này đoàn kịch vỡ nợ, cô ta bán thân nhập cung làm cung nữ. Từ nhỏ đã tiếp xúc với ca kịch múa hát, Cố Tử Yên chỉ mô tả trạng thái ma nhập cho cô ta hiểu. Cô ta lập tức diễn lại y hệt, thậm chí còn trông đáng sợ gấp bội.

"Cô ta là đồng hương với A Liên, thuở nhỏ từng là bạn. Tình lang của cô ta cũng là đồng hương với A Liên. Hai người đó yêu nhau từ bé, tên kia có chút đầu óc, năm nay thi trạng nguyên. Khổ nỗi lại nghèo túng, cung nữ này sức khỏe kém. Bao nhiêu tiền cô ta có đều dùng để mua thuốc với nuôi tình lang. Thành ra không đủ bạc, A Liên nói cô ta có thể tin tưởng. Bây giờ bệnh trở nặng, tình lang sắp chết đói. Ta thuận thế xuất bạc mua một diễn viên thôi."

Cố Tử Yên tiếp tục nói: "Mà chiêu vắt nước cốt hành tím trộn với ớt ngâm tay, sau đó lấy tay dụi mắt khiến mắt đỏ lòm của ngươi cũng rất gì và này nọ đấy."

Châu Ân Hoan cười ha hả, đây là tuyệt chiêu mỗi lần nàng muốn trốn học sẽ dùng, viện cớ đau mắt đỏ nghỉ mấy hôm, không ngờ xuyên đến đây cũng có cơ hội dùng nó.

Cố Tử Yên lại nói: "Thái hậu đã có sự nghi ngờ đối với Thủy Lạc Quận chúa, bước tiếp theo làm thế nào đây?"

"Chúng ta cứ giúp tiểu Vương gia tổ chức yến tiệc bất ngờ thôi, tiểu Vương gia còn nhỏ ham vui. Những người nên mời nhất định nhóc sẽ mời thay chúng ta."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play