Buổi sáng, Thẩm Thanh dậy trước khi đồng hồ báo thức kêu, cậu mơ hồ nhớ đêm qua mình có một giấc mơ đẹp nhưng lại không nhớ rõ là đã mơ gì, cậu nhìn Cố Kiêu Dương đang ngủ say, trong lòng thầm nghĩ, vẫn còn sớm nên gọi hắn muộn hơn chút vậy.
Thẩm Thanh tắm rửa xong lại ngồi đọc sách, thấy đã gần bảy giờ liền đi tới bên giường đánh thức Cố Kiêu Dương.
“Cố Kiêu Dương, Cố Kiêu Dương, dậy thôi…” Thẩm Thanh dùng tay vỗ nhẹ lên ổ chăn của Cố Kiêu Dương, không có phản ứng, Thẩm Thanh đành phải nói to hơn.
Mãi sau, một cánh tay trắng nõn mảnh khảnh mới thò ra từ ổ chăn, Cố Kiêu Dương vươn người sang một bên tìm kiếm thứ gì đó, sau đó chộp lấy con gấu bông ném về phía Thẩm Thanh, giọng ồm ồm: “Không dậy nổi!”
Thẩm Thanh cứ tưởng mình đã đánh thức Cố Kiêu Dương rồi, đang chuẩn bị đứng dậy thì trong ngực đã ôm lấy cậu bé bọt biển làm bằng bông, sau đó lại thấy Cố Kiêu Dương ôm đầu cong mông ngủ tiếp. Thẩm Thanh sợ Cố Kiêu Dương đi học muộn, đành phải kiên nhẫn tiếp tục gọi hắn dậy.
“Ơ, đã nói không dậy nổi rồi mà!” Cố Kiêu Dương lại vươn tay ném một con gấu bông ra ngoài, lần này là một con mèo leng keng.
Lần thứ ba là Stitch.
Lần thứ tư là Pikachu.
Lần thứ năm, Cố Kiêu Dương còn đang muốn ném thú bông, Thẩm Thanh đã nhanh tay bắt được tay hắn kéo dậy. Cố Kiêu Dương mở mắt nhìn trừng trừng Thẩm Thanh một lát, sau đó lại nhắm mắt, trong miệng còn lẩm bẩm, Thẩm Thanh, tôi buồn ngủ quá, không dậy nổi, sau đó gục đầu vào vai cậu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT