Qua ngày chủ nhật là tới thứ hai, Cố Kiêu Dương lười biếng
không muốn ra khỏi cửa.
Hắn không biết phải bắt chuyện với Thẩm Thanh như thế nào,
thậm chí còn chưa sẵn sàng yêu đương.
Mắt thấy không còn sớm nữa, Cố Kiêu Dương mới vội vàng thu
dọn đồ đạc đi ra ngoài.
Chưa bao giờ Cố Kiêu Dương thấy khoảng cách giữa nhà mình
với trường học lại ngắn như vậy, tâm trí còn đang hỗn loạn hắn mới phát hiện
mình đã đứng trước cửa ký túc xá rồi.
Cố Kiêu Dương sốt ruột đứng ở ngoài một lúc, đang định vào
thì đột nhiên cửa mở ra khiến hắn giật mình, ngẩng đầu lên phát hiện là Thẩm
Thanh.
Sắc mặt Thẩm Thanh cũng không được tốt, từ trước tới giờ
gương mặt lạnh lùng hiếm khi mới lộ vẻ hoảng hốt đến thế.
“Thẩm Thanh, cậu…”
Cố Kiêu Dương còn chưa nói xong đã bị Thẩm Thanh ôm chặt
lấy.
“Tôi còn tưởng cậu xảy ra chuyện.” Giọng nói Thẩm Thanh có
chút hoảng hốt, “Cũng may… Cậu không bị làm sao.”
Thẩm Thanh ôm hắn một lúc lâu mới buông ra, không nói lời
nào, giúp hắn thu dọn đồ đạc.
Cố Kiêu Dương lấy điện thoại ra, mới phát hiện Thẩm Thanh đã
nhắn tin và gọi rất nhiều cuộc cho mình, bởi vì suy nghĩ lung tung nên hắn
không để ý điện thoại, lúc này mới thấy.
Cố Kiêu Dương cho rằng Thẩm Thanh đang tức giận, trong lòng
vô cùng áy náy, “Xin lỗi, Thẩm Thanh, tôi không thấy thông báo. Không phải cố ý
khiến cậu lo lắng, cậu đừng tức giận nữa mà được không?”
Thẩm Thanh nhẹ nhàng lắc đầu, cậu không tức giận, “Cậu không
muốn gặp tôi, tôi biết mà.”
Cố Kiêu Dương xoay người ngồi lên giường, hỏi cậu: “Thẩm
Thanh, cậu thích tôi, c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.