Ăn cơm trưa xong, Cố Kiêu Dương trốn vào phòng một mình.
“Phu nhân là một người rất dịu dàng, lúc dì vừa tới Cố gia
khi còn rất trẻ, kinh nghiệm non nớt nên làm hỏng chuyện, nhưng phu nhân chưa
bao giờ trách mắng dì, bà ấy nói, nhân phẩm tốt mới là quan trọng nhất.
Đương nhiên phu nhân rất yêu con, tuy bà ấy đã qua đời nhiều
năm rồi nhưng dì vẫn nhớ rõ lúc bà ấy ôm con, dỗ dành con, trước khi qua đời bà
ấy đã nói với dì, tiếc nuối lớn nhất của bà ấy chính là không thể nuôi con lớn,
không thể lưu lại ký ức cho con…”
Lời mẹ Trương vẫn luôn quanh quẩn trong đầu Cố Kiêu Dương,
hắn lấy hai bức thư được giấu kỹ ra.
Hai lá thư này đều là do mẹ Cố Kiêu Dương viết.
Bức thư thứ nhất hắn đã đọc rồi, là thời điểm mẹ viết lúc
đang mang thai hắn, nội dung hắn còn nhớ rất rõ, là viết cho “Con gái” Cố Kiêu
Dương, mẹ hi vọng hắn có thể mặc nhiều bộ váy xinh đẹp, có thể sống tự do tự
tại, có thể dũng cảm yêu người mình yêu… Bức thư này chứa đầy kỳ vọng và lời
chúc phúc mẹ dành cho hắn.
Ba đã nói với hắn, năm đó vì khó sinh nên sức khỏe mẹ mới
yếu đi, cho nên mới qua đời sớm như vậy.
Mẹ Trương nói với hắn, sau khi sinh con cơ thể mẹ rất yếu,
bởi vì mẹ muốn sinh một đứa con gái, nên ba đã nói dối mẹ là sinh ra con gái,
ba không muốn làm mẹ thấy tiếc nuối.
Bức thư thứ hai là mẹ Cố Kiêu Dương viết cho hắn trước khi
bà qua đời, hắn chưa dám mở ra xem, hắn sợ những gì mẹ viết trong đó là sự thất
vọng khi phát hiện đứa con mình sinh ra con trai, càng sợ hãi hơn, những gì
viết trong đó là dành cho “đứa con gái” mà mẹ mong chờ.
Nhưng hôm nay Cố Kiêu Dương rất muốn đọc bức thư này.
Hắn mở lá thư ra, đọc từng câu từng chữ, chẳng mấy chốc nước
mắt như trân châu lã chã rơi xuống, tí tách nhỏ giọt trên lá thư, sương mù
trong đáy lòng cũng bị đánh tan.
‘Bức thư thứ hai gửi cho Kiêu Kiêu’
Kiêu Kiêu, mẹ là mẹ con. Không biết tới khi nào con mới mở
bức thư này ra, chẳng biết con có vấn đề gì trong thư hay không, hi vọng bức
thư này có thể khiến con hiểu được tình yêu và tấm lòng của mẹ dành cho con.
Có thể con sẽ cảm thấy mình là nguyên nhân gây ra cái chết
của mẹ, nhưng không phải như vậy đâu con yêu. Tuy rằng vì sinh con là lý do mẹ
rời đi, nhưng con không có lỗi gì cả, là mẹ đã quyết định sinh con ra, còn có
quyết định của baa, và anh con nữa. Chúng ta đều r ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).