|ABO| ALPHA NGHIỆN MÙI HƯƠNG CỦA TÔI

03


1 năm


À, ừm

Cái đầu tròn tròn của em khẽ gật gật hai cái.

Thật là đáng yêu chết đi được. 

Đầu hắn đang nghĩ gì vậy? 

Cố Diên.

Em giật mình. Sao tên này lại biết tên em chứ? Gia đình em mắc nợ hắn à? Nên hắn đến đây ám em chỉ vì muốn đòi tiền thôi sao? Wtf chuyện quái quỷ gì vậy? Duyên tiền kiếp đến gặp em rồi?

Em ngẩng đầu. Ánh mắt trố lên đầy kinh ngạc nhìn hắn. 

Hắn cúi xuống, không ngần ngại đáp trả ánh mắt này.

Đừng tò mò. Tôi, Mặc Nghiêm.

Chỉ vậy? Nói xong liền đi? 

Vô duyên vô cớ!!!

Bốn chữ ấy thoáng xuất hiện qua đầu em. Hắn bỏ đi rồi. Chỉ vứt lại đúng 6 chữ. Đùa em à??

Dù hắn đã đi, nhưng câu nói ấy vẫn văng vẳng trong đầu không nghe lời, không chịu đi. 

Mặc Nghiêm? Để gọi điện hỏi mẫu thân đại nhân. Nhà ta có mặc nợ gia đình tên này không?

Nói liền làm.

Con nói cái quỷ gì thế? Nhà mình nghèo túng thế à

Con bị quấy rối sao? Có sao không?

Kh.. Không phải.

Hôm nay có một tên lạ mặt đến. Xưng là Mặc Nghiêm. Còn nói đỡ bảo vệ con. Con thấy quái lạ sao mà một tên mặt nặng mày nhẹ này lại biết tên con, còn.. Còn biết chung cư con sống a

Con thấy chủ nợ nào lịch thiệp thế không?
Còn nói đỡ cho con. Mẹ thấy con là bị bệnh rồi đấy.

Mẹ. 
Giọng anh ngân dài ra. Bà ngán ngẩm lắc đầu, ý không buồn nói với em nữa. Liền tắt máy

Ngẫm một hồi lâu, em nằm rút ra kết luận.

Cũng đúng a=))))))))

Ngốc, đại ngốc.

Mặc Nghiêm Mặc Nghiêm Mặc Nghiêm 

Cả buổi tối hôm đó, trong đầu em chỉ tồn tại hai chữ này, đến độ đêm phải tỉnh dậy mấy lần.

Sáng hôm sau, mặt mũi phờ phạc, hai mắt thâm quầng, người chính là không còn chút sức sống nào nữa. 

Em mở laptop lên. Máy liền thông báo nhận được 1 email.

Là của SLG*

(*): STARLIGHT GROUP. 

Bạn đã được đề cử trong danh sách tổng thư ký Ban Quản Lý Cấp Cao của SLG.

Dòng chữ hiện lên khiến Cố Diên giật mình. 

Tôi ứng tuyển vào đây khi nào thế? 

Wtf có nhầm không?

Lên baidu search xong, tinh thần của em vượt lên 1000 lần.

Chắc là nhầm, chắc là nhầm. Nghĩ vậy nhưng trong lòng em thập phần mong nó là thật a.

Lướt xuống dưới, lại xuất hiện thêm một dòng chữ. 

9giờ sáng nay hãy đến tìm trưởng phòng nhân sự phỏng vấn. 

Ngước nhìn đồng hồ treo trên tường. Đã là 7giờ 45 phút.

Khoann

Từ đây đến SLG cũng hết ít nhất 40 phút. 

Muộn rồi!!!!!

Ai cứu Cố Diên đâyy

Không cần nghĩ cũng biết em đang dành hết 10 phần tinh lực để chuẩn bị.

Đến cuối cùng vẫn đang đứng soi gương, tự hỏi

Mình đã đủ đẹp trai rồi. Vậy còn phải lựa chọn đồ sao? Phí lời, lụa đẹp vì người

Nhưng y vẫn đang loay hoay ướm thử.

Đã vứt đủ 7 bộ lên giường rồi..

Tích tắc tích tắc.. 8giờ 15 phút.

Aaaaaaaaaaa

Tiếng hét thất thanh của Cố Diên vang lên cũng là lúc mà hắn chui đầu vào tủ quần áo. Nói thẳng ra là chui luôn vào rồi:)))))))

Được được được. Không còn thời gian nữa. Mặc bộ này vậy.

Với tay đến bộ quần áo được Cố đại thiếu gia coi là "chỉnh tề nhất", "hợp với phong thái trang nghiêm lịch lãm" của mình.

Là một chiếc áo sơ mi xanh trơn, phối với một chiếc quần màu ghi suông.

Nhưng khoan!!

Cái gì trên đầu Cố đại thiếu gia vậy? 

Đi phỏng vấn mà mang băng đô hình chân mèo là saoo?????

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play