“Ba tôi đâu!”
Quan Tố Thư vừa vào cửa liền đi thẳng đến phòng khách, nhìn thấy Quan Tịnh với hai chân được băng bó đang ngồi trên sô pha, hốc mắt lập tức đỏ lên: “Khi nãy vẫn còn ổn mà, sao bây giờ lại như vậy?”
Quan Tịnh buông hai chân xuống, nhẹ giọng nói: “Vết thương nhỏ thôi, đừng làm ầm lên như thế.”
Lưu Sâm: “...” Vừa nãy ngài đâu có nói như vậy.
Là thư ký sao có thể không đoán được sếp mình đang nghĩ gì.
Anh đứng phía sau Quan Tịnh, thêm mắm thêm muối nói: “Chủ tịch Quan, ngài quá là không xem trọng cơ thể của mình rồi, may mà lúc đó ngài không bị đập đầu, đau cơ xương trong một trăm ngày, sao có thể nói là vết thương nhỏ?”
Bước vài bậc thang mười centimet, chân bị đâm trúng trở nên đỏ bừng, còn không mau gọi bác sĩ thì vết thương sẽ lâu lành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play