Khi ngồi lên bàn ăn, cơn tức giận này vẫn chưa tiêu tan, cô
cố tình gây chuyện với Quan Tịnh.
Quan Tịnh gắp thức ăn, cô xoay bàn, Quan Tịnh rót trà, cô
không uống, Quan Tịnh nói chuyện, cô trả lời linh tinh.
Quan Tịnh thấy cô bướng bỉnh thì không nói nên lời, bỏ tôm
đã bóc vỏ vào bát của cô, chặn miệng cô lại.
Quan Tố Thư ăn tôm, ăn xong lại chống cằm nói: “Ôi!”
Quan Tịnh nhìn cô chằm chằm: "Sao vậy?"
Quan Tố Thư nhặt vỏ tôm bỏ vào trong bát, nói: "Cuộc
sống tựa như con tôm này, phải làm theo sự sắp đặt của người khác."
Quan Tịnh khẽ cười: “Vậy con đừng có nhả con tôm phải làm
theo sự sắp đặt của người khác ra.”
Cô than thở: “Cuộc đời của chú tôm nhỏ này thật đáng thương,
bình thường vẫn luôn mơ hồ, chết thê thảm, vốn là sinh mệnh nhỏ tự do tự tại
trong nước, cuối cùng lại bỏ mạng ở nhà bếp bụi bặm, đây chính là sự sỉ nhục
đối với cuộc đời!”
Từ Chu Diễn bị cô chọc cho bật cười, bị nghẹn, nhỏ giọng ho
một lúc lâu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT