Mở mắt ra vẫn là không gian quen thuộc của hệ thống, vẫn cái giọng điệu vô cảm máy móc kia.
[Hệ thống nhắc nhở, cho dù ký chủ có tự sát bao nhiêu lần thì cô vẫn sẽ không sống lại được, linh hồn của cô vẫn sẽ ở tại hệ thống này cho đến khi tích đủ điểm mới thôi]
"..."
[Bắt đầu tích điểm nhiệm vụ]
[Tiến độ nhiệm vụ: 3]
[Tích điểm nhiệm vụ: 370/ 1000000]
[Nhiệm vụ chính: hoàn thành, bao gồm xử lý các nhân vật phụ có liên quan là 60]
[Nhiệm vụ hoàn thành: 100%]
[Nhắc nhở từ vị diện sau độ khó sẽ tăng lên, kính mong ký chủ có thể chuẩn bị tinh thần tốt hoàn thành nhiệm vụ]
[Bắt đầu nhiệm vụ sau: 3...2...1]
Vừa mở mắt, Lạc Tuyết đã thấy bên dưới chân mình là một đám người đang điên cuồng kêu gào, trên thân máu me nhem nhuốc bẩn thỉu, họ quơ quào để cố tóm được cô giống như người điên vậy.
Cô cũng nhận ra mình đã lơ lửng ở trên cao, chân không chạm đất.
Nhưng cũng không phải ma, vì cô cảm nhận được trọng lực, giống như mình đang bị treo lên cao vậy.
Quan sát xung quanh, Lạc Tuyết thấy phía bên ngoài là một thành phố khắp nói đổ vỡ, hoang tàn.
Khói lan ra từ những tòa nhà cao tầng, còn chỗ cô đang ở hiện tại chắc là một garage to.
Cô đang bị treo trên cao, thứ mắc sau cổ áo là một cái móc to của xe chuyên dùng để khiêng các vật nặng lên cao, cũng may cái áo đủ chắc để trọng lượng cơ thể không kéo cô rớt xuống.
Lúc này hệ thống xuất hiện đưa cốt truyện thế giới vào đầu cô.
[Nguyên chủ tên An Tịch, là sinh viên đại học, có bạn trai và sắp tốt nghiệp, nhưng không may là trước một tháng ngày nhận được bằng tốt nghiệp thì thế giới bị nhiễm virus zombie, tất cả bị lây nhiễm chỉ có cô cùng bạn trai và một số người khác sống sót ra khỏi trường.
Vì tụ thành nhóm lại không có trật tự ai làm việc nấy nên thường xuyên gây rắc rối thêm cho đội, mọi người đành phải chọn ra một người làm đội trưởng, trong đó có một chàng trai thuộc câu lạc bộ bóng rổ của trường xung phong làm, chỉ là ai cũng biết cậu ta chỉ giỏi hành động còn nếu bàn kế hoạch thì chả động não được cái gì cả, vậy nên bạn trai An Tịch đề cử cô làm đội trưởng.
Trên đường họ gặp được thêm một người sống sót nữa là nữ, tên Dung Ninh, khá đáng yêu, lúc đầu thì chả có gì, nhưng dần về sau mọi người trong đội trừ bạn trai An Tịch đều có ý kiến với An Tịch, cũng chính vì tính cách của cô quá nghiêm khắc, hay ra lệnh làm họ khó chịu.
Lúc sau vì bất đồng quan điểm chàng trai thuộc câu lạc bộ bóng rổ kia liền tự ý hành đồng, dẫn đến bị zombie cắn một phát, mọi người xa lánh, phải biết trong khi bùng phát virus thì những người có thể chất đặt biệt bị zombie cắn sẽ xuất hiện dị năng, đồng nghĩa các dị năng trên thế giới đã xuất hiện chỉ là họ chưa biết điều này, ai cũng xa lánh cậu ta, chỉ có Dung Ninh chịu đứng ra nói giúp, nếu như đợi thêm 1 tiếng nữa mà cậu ta vẫn biến thành zombie rồi hẳn giết.
Quả thật sau 1 tiếng phát sốt cậu ta liền thức tỉnh dị năng hệ hỏa, lúc này cậu ta liền kiêu ngạo hoàn toàn vượt ra khỏi tầm kiềm soát của An Tịch, cũng không lâu cô cũng bị zombie cào một cái, mọi người cũng nghĩ sẽ đợi xem cô có thức tỉnh dị năng không nhưng lại bị Dung Ninh ngăn lại, nói với họ cô ta thấy độc zombie đã lan ra, cô ta đã thấy da An Tịch nổi gân xanh không thể cứu nữa, nhân lúc An Tịch bị đau mà ngất xỉu, cô ta còn lấy lý do sợ An Tịch có thể sẽ bị zombie ăn, nếu như không hóa thành xác sống, kêu mọi người treo An Tịch lên cao, thực chất Dung Ninh đều biết mọi thứ sẽ diễn ra như thế nào, bởi vì thế giới này là nằm trong một cuốn tiểu thuyết tên 《Tôi Là Bá Chủ Thời Mạc Thế》 mà trong đó An Tịch chính là nữ chính.
Dung Ninh rất ghen tỵ với An Tịch vì có một người bạn trai hoàn hảo, không ngờ có thể xuyên vào cuốn tiểu thuyết, cô ta cũng biết nữ chính sau khi bị zombie cào sẽ thức tỉnh dị năng chữa trị, nhưng vì muốn ở gần bạn trai An Tịch nên cô ta liền nói với mọi người, An Tịch nhiệm độc zombie không thể cứu được nữa mà treo cô lên, bạn trai An Tịch cũng rất đau buồn nhưng lại không còn cách nào, lén ghi vào tờ note lời nhắn, mọi người không còn cách nào khác mới bỏ cô, nếu cô còn sống hãy tìm họ.
Lúc An Tịch tỉnh lại lần nữa đã đi tìm đội bọn họ, gặp bọn họ trong căn cứ nhưng đều bị Dung Ninh năm lần bảy lượt chọc cho tức, cô không hiểu sao cô ta lại nhắm vào mình, cũng bị mọi người luôn vô tình bắt gặp cảnh cô phản kháng, hiểu lầm cô bắt nạt việc Dung Ninh kêu mọi người bỏ mình đi, đến bạn trai bị Dung Ninh tẩy não cũng cho là cô quá nóng nảy không nhìn mặt cô nữa.
Cũng sau một đợt thủy triều zombie kéo đến, Dung Ninh biết người thức tỉnh dị năng không hoàn toàn miễn nhiễm độc zombie nếu bị cắn lần hai vẫn sẽ hóa thành xác sống, liền cố ý đẩy An Tịch vào đàn zombie đang lao tới, trở thành mồi của bọn chúng].