Đã rất lâu rồi, cả nhóm Lạc Tuyết mới có thời gian tụ tập như vậy.
Trong quán cafe có đủ năm người.
Lạc Tuyết, Thất Thất, Tiểu Thất, Diệp Linh và Trịnh Thần.
Năm người ngồi với nhau nói chuyệm vui vẻ.
Vừa hay hôm nay Tiểu Thất cũng thông báo một tin vui.
Cô ấy sẽ tổ chức đám cưới vào hai tuần tới, chú rể là cô ấy quen từ những năm học đại học, đã quen khá lâu.
Mỗi lần cô ấy cần hay không đều có người đàn ông này bên cạnh sang sẻ, kể cả cô ấy không thích ăn gì hay thích ăn gì dù không nói, nhưng người đó vẫn luôn chú ý từng cử chỉ một.
"Chúc mừng cậu nha!"
"Chúc mừng chị có được người đàn ông của đời mình!"
Nghe được lời chúc từ Trịnh Thần và Thất Thất, cô vô cùng hạnh phúc.
"Cảm ơn hai người nha!"
"À vậy còn mọi người thì sao, Thất Thất em có chuyện gì vui không kể cho tụi chị nghe đi!"
"Em hả? Umm, ba em li dị với mẹ kế thì có tính là chuyện vui không?"
"Li dị?!"
Sau khi chơi thân với Thất Thất mọi người đều biết cô có một bà mẹ kế khó ưa.
Chuyện là hai tháng trước, cha của Thất Thất đã đặt lịch đi chơi cho ba người, bởi vì muốn tình cảm của vợ và con gái thêm thân thiết.
Nhưng mà lúc đi, thì mụ vợ lại không đi vì bảo có hẹn với bạn rồi và bảo hai cha con hãy đi chơi vui vẻ để tăng thêm tình cảm.
Nhưng thực chất cũng chỉ là nói dối, đợi hai người đi rồi, bà ta ngang nhiên dắt người tình về hú hí và cho người làm nghĩ hết tới khi hai người kia về.
Chỉ là xui cho bà ta, trong suốt thời gian Thất Thất giả vờ ngoan ngoãn chịu nghe lời, cô đã sớm cài camera khắp nhà.
Rất may, hầu hết thời gian bà ta đều ở trong nhà làm một số chuyện trẻ em không nên thấy để cô dễ dàng hoàn thành kế hoạch.
Đang đi chơi thì Thất Thất tạo ra một màn kịch nhà bạn có tang để về sớm, sau đó lại bảo muốn về nhà thay đồ đen cho dễ nhìn và bắt gặp cảnh tưởng mẹ kế cùng người tình âu yếm.
Trong lúc tức giận ba của Thất Thất đuổi hai người đó ra, sau khi điều tra kỹ càng liền bảo cảnh sát hai người tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Và ông cũng hứa sau này sẽ không cưới thêm một bà vợ nào nữa.
"Wow, không tin được là có người như vậy, chị nghĩ là chỉ có trên phim mới có thôi ấy!"
Đến lượt Trịnh Thần, người này cũng khó hiểu, rõ ràng cấp 3 không học hành cho đàng hoàng, vậy mà lên đại học lại chọn nghành y.
Sau chuyện cha của Dịch Mẫn thì ai cũng biết ý đồ của Trịnh Thần, cậu ta vẫn luôn có ý với Dịch Mẫn chỉ là người ta đã từ chối thôi.
Thấy mọi người nói chuyện rất xôm, nhưng chỉ có mỗi Diệp Linh từ nãy đến giờ là không lên tiếng, Tiểu Thất hỏi hang cô.
Thấy vậy Diệp Linh chỉ đáp bừa cho qua.
Sáng hôm qua, người làm đem vào một phong bì, hình như là do ai đó gửi, bên trên còn kèm một bức thư.
Ghi là " người đàn ông này có liên quan đến cái chết của chị cô".
Những thứ bên trong làm cô không thể ngờ được, nhưng cũng không dám hoàn toàn tin tưởng, cô sợ bị người khác lừa, đây cũng không phải chuyện của mình cô, mà là chuyện của cả gia đình và công ty.
Còn bên phía Úc Thư, cô ta hẹn gặp một người ở nhà hàng, hiện tại cô ta đang rất sốt ruột.
Khi người đó đến cũng không làm cô bớt lo hơn.
Người đàn ông ngồi xuống, dung mạo không phải quá xuất chúng nhưng lại có chút hoang dã, có chút cơ bắp, vừa nhìn liền có tập luyện, chỉ thấy người đàn ông có chút quen mặt.
"Lâu rồi không gặp em".
Hắn ta nở một nụ cười.
"Chuyện lúc đó là thế nào, anh mau kể tường tận ra đi!".
Nhìn Úc Thư cũng không giống vui vẻ khi gặp lại bạn cũ.
Hắn ta thấy cô như vậy chỉ lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ nói.
"Đã lâu chúng ta không gặp rồi, tại sao không ngồi hàn huyên một chút chứ, nhớ năm đó hai tụi mình còn là một đôi..."
"Chuyện đó không quan trọng, mau trả lời câu của tôi đi, thêm cả chuyện tại sao anh phát video kia nữa, nếu không phải anh tự tiện tôi cũng không phải chật vật như vậy!"
Thấy Úc Thư tức giận người đàn ông giải thích.
"Lúc đó anh dọn phòng vô tình tìm được cái máy chứa video đó, anh cũng định đăng cho vui thôi, em cũng biết lúc đó chúng ta đều chưa hoàn toàn trưởng thành mà, luôn làm trước khi suy nghĩ"
"Anh có biết anh tung video đó ra đã hại tôi xém nữa bị phát hiện không, tôi không cần biết anh làm cách nào thì mau tìm lại chứng cứ ngay đi, nếu không cả chúng ta đều bị tống cổ vào tù hết đó!"
"Anh biết rồi, vậy còn em, ai uy hiếp em vậy?"
Úc Thư liếc nhìn hắn.
"Một người nào đó, tôi không biết là nam hay nữ, gần đây còn xuất hiện trực tiếp uy hiếp tôi"
"Chuyện này có vẻ nghiêm trọng, để anh cho người đến bảo vệ em"
"Không cần, lo chuyện của anh trước đi, chả hiểu sao chuyện anh làm mà tôi lại phải chịu hết vậy chứ!"
Trước khi đi Úc Thư cảnh cáo.
"Nên nhớ là hôm nay chúng ta gặp mặt là mối quan hệ bạn cũ, chứ không phải bàn công việc, nếu như để bị lộ là không xong đâu!"
Bỏ lại người đàn ông vẫn ngồi đó, mà hình như hắn cũng đang đợi một người khác nên không níu kéo cô ta.
Sau đó Úc Thư rời khỏi nhà hàng, đeo một chiếc kính đen rồi bắt taxi rời đi..