[Zhihu] RỒI NGƯỜI THƯƠNG CŨNG HÓA LỐP DỰ PHÒNG (P3/5)
Tác giả: 爱情悖论
🍒Nguồn: https://www. zhihu. com/question/366635954/answer/2461424662
--------------------------

09

Tối hôm đó Trình Lệ đưa tôi đi ăn lẩu.

“Lát nữa muốn uống rượu thì phải chuẩn bị trước, nếu không em sợ chị say rượu sẽ lại lừa em.” Cậu ta ngồi đối diện tôi, trên mặt lộ ra nụ cười gian xảo.

"Không có khả năng!"

Tôi xua tay: “Chị mày ngàn chén không say, chị chấp cả 10 mày luôn.”

“Hừm…” Cậu ta ngẩng đầu nhìn tôi: “Khắp trời Nam đất Bắc, em uống rượu chưa từng ngán bố con thằng nào.” 

“Được.” Tôi cầm lấy bát nước chấm mà cậu ta chuẩn bị: “Cậu không phục thì đành chịu thôi, lát nữa ai say trước thì phải gọi người kia bằng bố.”

Trình Lệ gật đầu, đưa tay ra chạm nhẹ vào tay tôi: "Vâng."

Rõ ràng là giao diện và hệ điều hành của Trình Lệ không đồng nhất với nhau. Bề ngoài thì kiêu ngạo bất cần, nhưng đối xử với tôi lại cực kỳ dịu dàng săn sóc. 

Cả bữa ăn đó tôi chẳng phải làm gì cả, cậu ta liên tục gắp đồ ăn cho tôi, tận tụy ân cần giống như một tiểu thái giám. 

“Tôm xong rồi đây.” Cậu ta đặt con tôm đã bóc vỏ vào đĩa của tôi.

Tôi nhìn con tôm đã được bóc vỏ sạch sẽ, đột nhiên nhớ tới lần ăn tối cùng Tần Hoài Thành.

Lúc đó tôi vẫn còn thích anh ta, lúc ăn cơm cũng là tôi bóc tôm đưa cho anh ta thử. 

Sau đó thằng cha ấy đã nói cái gì nhỉ? 

Hình như là... cậu đã rửa tay chưa?

Tôi lập tức đổ tất cả tôm đã bóc vỏ vào thùng rác. Không ăn thì nhịn. 

Thực ra lúc đó tôi cũng có chút buồn lòng, nhất là sau này nhìn thấy anh ta cẩn thận bóc tôm cho Thẩm Giảo, tôi đột nhiên lại không muốn làm cái lốp dự phòng cho anh ta nữa. 

Nhưng khi Tần Hoài Thành thấy thái độ của tôi bắt đầu lãnh đạm thì lại chủ động hẹn tôi ra ngoài, thái độ cũng ân cần hơn một chút.

Anh ta luôn như vậy, vừa đ.ấm vừa xoa, xoay tôi như xoay chong chóng. 

“Chị đang nghĩ cái gì vậy?” Giọng nói của Trình Lệ cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi, tôi ngẩng đầu mới phát hiện cậu ta đang nhìn tôi chăm chú. 

“Chị đang nghĩ tới Tần Hoài Thành?” Giọng điệu của cậu ta có chút không thoải mái.

“Không phải.” Tôi đưa cho Trình Lệ một miếng tôm: “Đang nghĩ đến một vấn đề trong luận văn, không có gì, ngày mai rồi nghĩ tiếp.”

“À.” Trình Lệ liếc tôi một cái “Chị này, lúc ở cùng em thì không được nghĩ đến người đàn ông khác.” 

"Sao có thể? Cậu ở đây, tôi còn trông mong người khác làm gì?" Tôi nhìn cậu ta, khóe miệng cong lên một chút.

Tôi không nghĩ Trình Lệ lại thật lòng thích tôi. Nếu nói dễ nghe thì hai chúng tôi là nhất kiến chung tình, nhưng nói thẳng toạc thì là thấy sắc mà nảy lòng tham. 

Nhưng cuộc sống ngắn ngủi mà, cứ tận hưởng lạc thú trước mắt đã.

Tôi cũng đã sẵn sàng để chơi trò chơi tình cảm này với cậu ta.



Ăn uống xong xuôi, Trình Lệ nhìn đồng hồ "Cũng may là thời gian vừa kịp."

Tôi gật đầu, quay người chuẩn bị lên motor.

Trình Lệ kéo tôi từ phía sau: "Hôm nay để em chở chị."

Tôi nghi ngờ nhìn cậu ta: "Cậu đi xe được à?"

Trình Lệ đi tới và bước lên xe: "Yên tâm, em được chứng nhận rồi."

Vừa nói, cậu ta vừa lấy trong túi ra một tấm bằng lái xe.

“Không ngờ nha?” Tôi vui vẻ ngồi phía sau: “Cậu có được thật không đấy? Đừng để lát nữa rơi mất 2 cái lốp xe.”

“Em có được không…” Cậu ta quay đầu rồi ghé vào tai tôi: “Chị thử một lần, không phải là sẽ biết sao?”

Tai tôi lập tức nóng bừng, vội vàng gõ đầu cậu ta "Đội mũ bảo hiểm vào!"

Trình Lệ nhìn theo tay tôi rồi khẽ cười một tiếng.

“Ôm lấy em.” Chân ga đạp mạnh.

Tôi giật mình rồi vòng tay qua eo Trình Lệ. Gió đêm mang theo mùi dầu gội có hương bạc hà thoang thoảng. 

Trình Lệ đi xe rất đàng hoàng, tuân thủ luật lệ giao thông chứ không gầm rú nẹt bô như mấy thằng báo thủ. 

Tôi ôm ngang eo cậu ta, cơ bụng rắn chắc ẩn hiện dưới lớp áo thun mỏng, sờ trên tay rất sướng, tôi lén lút sờ thêm vài cái.

Giọng cười của Trình Lệ tan trong làn gió: "Sờ thế đủ rồi, sờ nữa thì phải thu lệ phí."

Tôi đỏ mặt rồi ngừng động tác trên tay.

Người trẻ tốt thật, cơ bắp từng múi từng múi rõ ràng, toát ra hormone tươi trẻ của thanh xuân. 

Tôi nuốt một ngụm nước miếng.

Nếu sớm biết có ngày hôm nay, tôi có thần kinh mà đi làm cái lốp cho Tần Hoài Thành!

Tôi dựa vào lưng Trình Lệ, vẫn là các em trai tốt hơn. 

10

Trình Lệ đưa tôi đến một quán bar âm nhạc, không gian có ánh sáng dịu nhẹ và không quá ồn ào.

Bình thường tôi không hay đến mấy nơi ồn ào sôi động, có lẽ là vì tôi già rồi, tôi cần có chỗ thanh tịnh để nghỉ ngơi. 

Một người đàn ông đeo kính gọng vàng trên sân khấu đang hát một bản tình ca, Trình Lệ đưa tôi đến chỗ ngồi phía trước.

Cậu ta cười với tôi: 

"Uống gì?"

“Mà chị đừng uống nhiều quá, lát nữa phải gọi em là bố đấy”.

Sau khi gọi đồ uống, Trình Lệ chống cằm nhìn tôi.

Đôi mắt của Trình Lệ đen hơn bình thường một chút, mắt cậu ta rất đẹp, dù là nhìn cái cột điện thì cũng ra được vẻ thâm tình. 

Tôi hơi mất tự nhiên nên cầm rượu lên rồi uống một ngụm.

"Chị này." Trình Lệ thản nhiên hỏi "Chị thích kiểu đàn ông nào?"

Tôi chống cằm suy nghĩ một lúc.

Tôi thích kiểu đàn ông nào ấy hả?

Nếu là trước đây thì tôi sẽ trả lời không do dự: 

"Da trắng và dáng người chuẩn, thái độ lạnh lùng lãnh đạm."

Đó chính là Tần Hoài Thành.

Nhưng lúc này, trong đầu tôi đột nhiên hiện lên một hình ảnh khác.

Làn da có màu hơi bánh mật, ngón tay cũng không trắng trẻo thanh tú, mà thô ráp với những khớp xương rõ ràng.

Mặc đồ vào thì gầy, cởi ra thì múi nào múi nấy săn chắc, đôi mắt đen nhánh, lúc nhìn người khác thì luôn mang theo vài phần kiêu ngạo.

Đó là Trình Lệ.

Đầu óc tôi đột nhiên trống rỗng, tôi không biết phải nói cái gì.



“Còn cậu thì sao?” Tôi hỏi lại.

Trình Lệ thấy tôi lảng tránh thì cũng không gặng hỏi, cậu ta nhấp một ngụm bia, bọt trắng dính trên môi rồi lập tức tan đi.

"Em ấy hả." Cậu ta nhìn tôi chăm chú "Em thích những cô gái có khuôn mặt bầu bĩnh, mắt tròn to, lông mi dài, học tốt, học bổng đầy nhà, thích mặc quần soóc bò, bơi lội giỏi."

Trong đôi mắt Trình Lệ giống như phản chiếu khuôn mặt ngơ ngác của tôi. 

Tôi có cảm giác đôi mắt cậu ta giống như một hố đen vậy, một khi bị hút vào thì sẽ không thể thoát ra. 

Tôi vừa mở miệng định trả lời thì đột nhiên có người kéo tôi dậy từ phía sau.

Tần Hoài Thành mặt lửa giận không kiềm chế được, anh ta nắm chặt cổ tay tôi rồi gằn từng chữ: “Cậu nói đau bụng mà lại uống rượu với đàn ông?”

Anh ta dùng sức quá mạnh, làm cho tôi cũng phải nhăn mặt vì đau.

...

Lại là 2 cái lốp này, kiếp trước có phải tôi phạm gì đến phần mộ tổ tiên của 2 người họ không, sao đi đến đâu cũng gặp vậy? 

Tôi vừa định hất tay Tần Hoài Thành, Trình Lệ đột nhiên đứng dậy rồi kéo Tần Hoài Thành ra. 

Cậu ta nhẹ nhàng nâng cổ tay đã đỏ ửng của tôi rôi ngẩng đầu nhìn Tần Hoài Thành, giọng nói trở nên lạnh nhạt: "Anh làm chị ấy bị thương."

11

Tần Hoài Thành nhìn Trình Lệ với đôi mắt như phát ra tia lửa, anh ta gằn từng chữ:

"Mày là thằng nào? Ở đây không có chỗ cho mày nói chuyện."

Trình Lệ mỉm cười, lông mày giãn ra rồi nghiêng đầu nhìn tôi: "Tôi ấy hả?"

"Tôi là... lốp dự phòng của chị ấy."

Ánh mắt của cậu ta có chút trêu chọc, nhất thời tôi cũng không biết phải nói gì tiếp theo.

Sau lưng Tần Hoài Thành, Thẩm Giảo cũng bắt đầu tái mặt, cô ta tiến lên một bước rồi ngẩng đầu nhìn Trình Lệ "Trình Lệ... em đừng tức giận rồi nói bừa."

Trình Lệ hơi không kiên nhẫn: "Chị là ai?"

Sắc mặt Thẩm Giảo tái nhợt, nhưng cô ta vẫn miễn cưỡng gượng cười:
"Chị là Thẩm Giảo, ngày đó chúng ta từng uống rượu với nhau, em không nhớ à?"

Cách cô ta nói chuyện với Trình Lệ thực sự là rất hèn mọn nhẹ nhàng.

So với thái độ hất hàm sai khiến khi ở với Tần Hoài Thành thì đúng là một trời một vực. 

Tôi bỗng nhớ đến một câu nói kia, tôi yêu em, em yêu một thằng ngốc, thằng ngốc ấy lại không thương em. 

Tôi là lốp dự phòng của Tần Hoài Thành, Tần Hoài Thành là lốp dự phòng của Thẩm Giảo, Thẩm Giảo là lốp dự phòng của Trình Lệ.

Và bây giờ, Trình Lệ lại nói cậu ta là lốp dự phòng của tôi.

Bốn người chúng tôi hóa thành một vòng lốp xe luân hồi bất tận. 

Nhưng mà Trình Lệ cũng không có hứng thú gì với Thẩm Giảo, cậu ta không thèm trả lời cho có lệ mà trực tiếp quay người nhìn sang chỗ khác. 

Tôi còn nghĩ Tần Hoài Thành thấy cảnh này thì sẽ phải đau lòng lắm, không ngờ anh ta lại không thèm nhìn Thẩm Giảo, anh ta cứ nhìn chằm chằm tôi với ánh mắt như thiêu như đốt. 

Bốn người chúng tôi đứng ở đây quá nổi bật, những người xung quanh cũng nhìn sang với vẻ tò mò.

Tần Hoài Thành bỏ qua Thẩm Giảo rồi nắm lấy cánh tay tôi: “Cậu đi ra ngoài với tôi.”

Trước khi tôi kịp phản ứng, Trình Lệ đã nắm lấy bàn tay còn lại.

Chỉ có Thẩm Giảo là sắc mặt trở nên tái nhợt, lập tức nắm chặt hai tay. 

Ánh mắt của những người xung quanh ngày càng trở nên kỳ quái. Tôi cảm thấy hơi mất mặt nên cố ý tránh khỏi hai cánh tay kia để đi ra ngoài quán bar. 

Tần Hoài Thành đuổi theo tôi: "Tô Duyệt, gần đây cậu làm sao vậy?"

Gần đây tôi làm sao cơ?

Anh ta cau mày nhìn tôi: “Cậu không lên lớp nữa mà ngày nào cũng đi uống rượu với đàn ông à?”

Giọng điệu của anh ta rất khó nghe, giống như tôi vừa làm ra một chuyện tày trời vậy. 

Tôi ngẩng đầu nhìn Tần Hoài Thành rồi cười châm chọc.

"Tôi thế nào thì liên quan gì đến cậu?"

Tần Hoài Thành thấy tôi đáp trả như vậy thì lập tức kinh ngạc nhìn tôi. Nhưng anh ta nhanh chóng phản ứng lại rồi cau mày "Làm bạn cùng lớp, tôi không thể trơ mắt nhìn cậu sống thế này."

Câu nói của anh ta chỉ khiến tôi cảm thấy buồn cười. 

Trước đây tôi cũng không biết là Tần Hoài Thành lại có tài ăn nói như vậy đấy. Có lẽ bởi vì anh ta chẳng bao giờ nói chuyện gì với tôi. 

“Làm gì có bạn cùng lớp nào mà trâu bò đến mức gánh cả luận văn của cậu và Thẩm Giảo?”

"Làm gì có bạn cùng lớp nào đến đón cậu và nữ thần của cậu vào lúc 12h đêm?"

Tôi cười nhạt: "Làm một cái chân chạy việc vặt mà không được một lời cảm ơn, đây là bạn cùng lớp của cậu sao?"

Tần Hoài Thành cứ ngập ngừng, muốn nói rồi lại thôi.

"Lúc tôi làm lốp dự phòng cho cậu, cậu mập mờ, cậu tận hưởng sự chăm sóc của tôi, tôi không làm lốp nữa thì cậu quay sang giãy nảy?"

Tôi lại cười "Hay cậu nghĩ tôi không làm lốp cho cậu thì không được? Hay cậu là Thần Phật giáng thế, tôi làm lốp dự phòng là được đắc đạo thành tiên?"

Tần Hoài Thành sửng sốt rồi đứng ngẩn người nhìn tôi.

"Tô Duyệt... Cậu?"

Tôi cũng lười nói chuyện với anh ta, tôi quay người bước đi ngay lập tức. 

Tần Hoài Thành đi phía sau tôi vài bước rồi lo lắng hỏi "Cậu làm sao vậy? Say rồi phải không? Để tôi đưa cậu về."

Vừa nói, anh ta vừa định vươn tay túm lấy tôi.

Trước khi tôi kịp phản ứng thì phía sau vang lên tiếng khởi động xe ô tô.

Trình Lệ đưa tay mở cửa: "Chúng ta về nhà đi."

Tần Hoài Thành trừng mắt nhìn tôi: "Cậu suy nghĩ cho kỹ."

Tần Hoài Thành có thể nói ra một câu đe dọa như vậy đã là chuyện không dễ dàng. 

Bình thường thì anh ta sẽ không nói một lời nào, chỉ lạnh lùng và b.ạo l.ực lạnh với tôi, đợi tôi dỗ dành cho đến khi anh ta nguôi giận. 

Nhưng hôm nay nhìn Tần Hoài Thành như vậy, tôi đột nhiên cảm thấy anh ta rất đáng ghét. 

Tôi nhìn Trình Lệ ngồi trong xe, trong lòng cảm thấy rất dễ chịu, tôi gạt tay Tần Hoài Thành rồi mở cửa bước vào bên trong. 

Khuôn mặt Tần Hoài Thành đã trở nên cau có vì tức giận, anh ta nhìn tôi với sắc mặt một phần ngựa, hai phần người, ba phần đười ươi và bốn phần khỉ đột. 

"Tô Duyệt, cậu tuyệt đối đừng có hối hận."

Tôi đóng sầm cửa lại.

Trình Lệ nghiêng đầu nhìn tôi rồi cười nhạt, ánh mắt như chứa đầy những ánh sao rơi. 

"Chị này, lúc chị đóng cửa xe cũng cực kỳ đẹp trai, em yêu chị ch.ết mất".

Tôi đột nhiên nghĩ tới con chó mà tôi nuôi khi còn nhỏ. Con chó ấy cũng hay nhìn tôi với ánh mắt như thế này. 

Tôi đưa tay ra xoa đầu Trình Lệ.

"Cậu nói cậu là lốp dự phòng của tôi, không thấy mất mặt à?"

Trong xe ánh sáng mờ mờ, Trình Lệ mỉm cười rồi đưa tay chạm vào tay tôi, nhiệt độ trên tay cậu ta nóng rực.

"Lốp dự phòng thì có gì không tốt?"

"Thích người khác thì có gì mất mặt?"

"Nếu em thích ai thì phải cho cả thế giới biết!"

Lời nói của Trình Lệ rất nghiêm túc, tôi đột nhiên cảm thấy hơi chột dạ. Tôi còn nghĩ 2 người chúng tôi đều là thấy sắc nảy lòng tham, những hình như cậu ta lại rất chân thành. 

Tôi lúng túng trả lời: "Cậu cũng chưa hẳn là thích tôi đúng không? Chúng ta quen nhau chưa lâu mà."

Nụ cười trên mặt Trình Lệ càng đậm hơn, cậu ta nhẹ nhàng nói:

"Chị quen em chưa bao lâu…

"Nhưng em đã biết chị rất lâu rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play