Đêm đến Trình Khanh Lan ngồi viết lại khám nghiệm thi thể sáng nay, tuy là biết Đinh Tùng là do vật cứng đập vào đầu liên tục, tuy nhiên y vẫn còn khá băn khoăn về vết thương trên đầu nạn nhân, nên chưa báo lên cho Địch Phương Bình biết.
Bởi vì theo những gì Trình Khanh Lan thấy vết thương của Đinh Tùng là do hai người làm ra, tuy nhiên do bị đập liên tiếp vào một chỗ nên không có cách nào chứng minh được chuyện này, Hữu Phúc có thể là hung thủ hoặc không, nhưng nếu hắn là hung thủ thì tại sao lại giấu thứ đồ dính máu thay vì tiêu hủy chứ.
Với lại Hữu Phúc nếu biết Đinh Tùng đã chết thì còn đi hạ độc làm gì đã vậy còn đi đầu thú nữa chứ, hắn không sợ quan phủ sẽ điều tra được hắn giết người hay sao, hay là hắn đang lo lắng điều gì đó, vậy thì điều đó là gì mà khiến Hữu Phúc đến nha môn tự thú.
Trình Khanh Lan gấp tờ giấy lại cất vào ngăn tủ của mình, dù sao thì tra án không phải việc của y, nên y không nhất thiết phải quan tâm nhiều làm gì để thêm đau đầu.
Trình Khanh Lan thay đồ nằm lên giường duỗi người dường như rất mệt mỏi, Thiên Thụ vẫn chưa về nên trong nhà rất yên ắng, điều này khiến Trình Khanh Lan cảm thấy được thả lỏng, ánh đèn mờ yếu ớt càng khiến y dễ chìm vào giấc ngủ.
Trình Khanh Lan cứ nghĩ rằng có thể ngủ giấc ngủ ngon thì mọi thứ liền xảy ra ngược lại, y lại lần nữa bước vào Lucid dream, Trình Khanh Lan khi nhận thức mình đang mơ thì cực kỳ bực bội, y tự hỏi Đinh Tùng và Phù Dung bị giết chứ có phải bị giấu xác đâu mà lại báo mộng cho y chứ.
Còn chưa kịp để y chửi thề thì Hữu Phúc đã xuất hiện trước mặt Trình Khanh Lan, hắn nói gì đó y không nghe rõ chỉ biết cơ thể y tự động nói chuyện với hắn, lúc này Trình Khanh Lan nhận ra bản thân đang ở góc nhìn của Đinh Tùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT