“Trần Trì Ngự, tôi không thích anh.”
Ánh đèn chói sáng, Thẩm Kinh Từ nhìn thẳng vào anh và mở
miệng trước khi anh nói.
Đau đớn trên ngón tay biến mất, bầu không khí như lửa cháy
sắp lan ra đồng cỏ đang dần tắt đi.
“Anh đừng như vậy nữa.” Giọng cô đầy chán nản.
Yên tĩnh một lúc, Thẩm Kinh Từ chậm rãi rời đi, khi đi ngang
qua Trần Trì Ngự, cô nhìn thoáng qua anh, thấy bộ dáng mệt mỏi lại lạnh lùng
của anh, rõ ràng vẫn đứng nguyên một tư thế ban đầu, nhưng lại cảm thấy có gì
đó rất khác thường mà cô không nói rõ được.
Trái tim chợt co rút nhói đau, đó là cơn đau theo bản năng.
Thẩm Kinh Từ cố gắng bình tĩnh, hô hấp dần bình thường lại,
bước chân cô đi ngày càng nhanh, lúc sắp đến chỗ ngoặt, giọng nói phía sau như
đang khóc, khàn khàn như sắp sụp đổ,
“Em thật sự không thích anh sao?”
…
Ngày hôm đó, Thẩm Kinh Từ quay về phòng ăn, mọi người đều
giả vờ như không biết gì, không ai nói gì thêm.
Ngoại trừ Trần Trì Ngự không xuất hiện nữa.
Xong tiệc, Thẩm Kinh Từ nhỏ giọng xin lỗi Tô Tô, và chuyển
3000 tệ cho cô ấy, nói bữa này cô mời.
Nhưng Tô Tô lại lắc đầu, chuyển ngược lại một vạn cho cô.
Thẩm Kinh Từ giật mình, Tô Tô khoa tay múa chân, nhỏ giọng
nói đây là của Trần Trì Ngự thanh toán bữa cơm này, anh chuyển cho bạn trai của
cô, nhưng thật sự quá nhiều, mà anh cũng không quay về. Sau khi suy nghĩ lại,
vẫn nên đưa cho Thẩm Kinh Từ.
Thẩm Kinh Từ kinh ngạc: “Tại sao mình lại phải đưa cho anh
ta?”
“Cậu đừng có nói với mình là hai người không có quan hệ gì,
mình không tin đâu.” Tô Tô nói thẳng.
“Bọn mình…” Thẩm Kinh Từ nói không ra l� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.