Nhớ Anh Ấy

CHƯƠNG 58: CÔ ẤY


10 tháng

trướctiếp

Thẩm Kinh Từ luôn có cảm giác có chuyện gì đó không đúng, nhưng lại không biết sai chỗ nào.

Ngày mai đã là thứ bảy rồi, thứ hai đã phải xét duyệt, theo lý thuyết thì đã sắp đến hạn deadline rồi, nhưng vẫn không thấy Lưu Giai Tư liên lạc gì với cô.

Điều này khiến Thẩm Kinh Từ có chút phiền muộn, cô chỉ đành ngồi ngây ngốc trong khách sạn mà buồn bực. Chả biết cái người Lưu Giai Tư này bị làm sao, nhưng giờ cô đang hối hận về việc đã nhận vị trí này.

Nhưng khi biết tin, thì thật sự cô lại muốn trốn tránh.

Vấn đề là cô thực sự không muốn nhìn thấy ảnh của hai người bọn họ một chút nào, trong điện thoại, cô kể lại mọi chuyện với Khâu Sam Nguyệt khiến người luôn cười nói hoạt bát như cô ấy cũng phải trầm mặc.

Khâu Sam Nguyệt lắp bắp hỏi cô: “Như vậy, như vậy không phải quá cẩu huyết ư?”

Thẩm Kinh Từ suy tư, nhẹ giọng trả lời: “Hình như là có chút.”

Khâu Sam Nguyệt khô khan nuốt nước bọt:

“Từ Từ, bà biết không, bây giờ bà giống như nhân vật nữ 2 ánh trăng sáng và nốt chu sa đồ đó.”

“Hả?”

Khâu Sam Nguyệt thao thao bất tuyệt: “Chính là cái kiểu chất xúc tác giúp nam chính và nữ chính gần nhau hơn ấy.”

“...”

Cả hai đồng thời im lặng sau câu nói của Khâu Sam Nguyệt.

Một lúc sau, Thẩm Kinh Từ vẫn không nhịn được mà ai oán: “Tôi còn nghĩ rằng bà sẽ an ủi tôi cơ?”

Khâu Sam Nguyệt ngay lập tức sửa miệng: “Tất nhiên là tôi an ủi bà mà!”

Nhưng đang nói thì giọng cô nàng nhỏ dần đi, hỏi Thẩm Kinh Từ: “Nhưng mà Từ Từ này, bà còn thích Trần Trì Ngự không??”

Khâu Sam Nguyệt không đợi cô trả lời liền nói thêm: “Tôi cảm thấy, có lẽ bà nên buông đi, hoàn toàn buông bỏ anh ấy.”

Năm đó họ chia tay, trong trường không khỏi bàn tán sôi nổi, nhưng qua một thời gian cũng thấy chuyện này thật bình thường, chuyện hai người họ chia tay không sớm thì cũng muộn, nó như một điều hiển nhiên.

Trong khoảng thời gian đó, Thẩm Kinh Từ bận rộn chạy qua chạy lại giữa trường học và bệnh viện khiến cô không có chút thời gian  rảnh rỗi, thế nên mỗi ngày đều bình thường không nghĩ được nhiều nữa, cho đến một lần có người chụp ảnh Thẩm Kinh Từ trong bệnh viện mà đăng lên diễn đàn, lan truyền nguồn tin xấu về Thẩm Kinh Từ như việc cô bị ruồng bỏ, nhịn ăn nên nhập viện,...

Diễn đàn ngay lập tức trở nên sôi nổi bàn luận khiến Khâu Sam Nguyệt nổi nóng, nhưng Thẩm Kinh Từ lại lắc đầu nói không sao.

Diễn đàn đang bàn luận sôi nổi thì lại bị đảo ngược câu chuyện là chính Trần Trì Ngự mới là người bị đá.

Việc cô dám đá cậu con cưng của trời càng hot hơn, dư luận bắt đầu chê bai Trần Trì Ngự loại ba hoa ngạo mạn, loại như anh ta bị đá đúng là đáng đời, là báo ứng của anh.

Tin đồn nổi lên gây sốt trong ba ngày khiến tất cả tin tức xấu ban đầu về Thẩm Kinh Từ hoàn toàn biến mất. Giống như giúp cô tẩy trắng sạch sẽ việc cô bị ruồng bỏ.

Chỉ có Khâu Sam Nguyệt phát hiện điều gì đó không ổn khi vào năm hai, lúc cô nhìn thấy tấm vé máy bay trong chiếc hộp của Thẩm Kinh Từ.

Anh Quốc, 12/4.

Nhưng ngày hôm đó Thẩm Kinh Từ vẫn ngồi trong ký túc xá, vẫn sinh hoạt như quỹ đạo ngày thường.

Khâu Sam Nguyệt không dám hỏi, nhìn thấy Thẩm Kinh Từ vẫn bình thường như mọi khi nhưng cảm nhận được trong lòng của cô vẫn không thể quên.

Thẩm Kinh Từ mân mê chiếc nhẫn hình bán nguyệt trên tay mình, che đi hình xăm màu đen trên ngón tay. Cô trầm mặc suy tư rồi nói: “Tôi sẽ thử xem, hẳn là sẽ ổn thôi...”

Suy nghĩ quá nhiều khiến đầu đau nhức cả một đêm không cách nào an giấc được, trước khi xuất phát, Thẩm Kinh Từ vẫn luôn suy nghĩ, hy vọng rằng việc quay phim này có thể kết thúc một cách suôn sẻ.

Chuyến đến thành phố A  này khác nhiều so với những gì cô nghĩ đến.

Lưu Giai Tư cố tình đi chung với Thẩm Kinh Từ, vẫn luôn an ủi và trấn an cô sẽ không có vấn đề gì xảy ra.

Thẩm Kinh Từ một bên lướt điện thoại xem tin tức về Cố Niết, một bên gật đầu đồng ý với Lưu Giai Tư.

“Em nói cái gì, buổi tối cũng có sắp xếp?” Lưu Giai Tư vì đường xa nên không nhịn được mà hỏi.

Thẩm Kinh Từ cong môi nghiêng đầu nói với Lưu Giai Tư: “Hẳn đến chiều là có thể hoàn thành”

Lưu Giai Tư nói một cách chắc chắn: “Chắc là có thể, chị thấy thái độ lần này của cô ấy cũng khá tốt.”

Dù sao cô cũng không phải là người nhìn vào quá khứ, nghĩ vậy khiến cô thả lỏng không ít.

Dịch Thuận Từ thấy cô từ xa đã cười tươi chào đón, Thẩm Kinh Từ thật sự không hiểu những người này muốn làm gì

Từ đó đến khi cảnh quay chụp kết thúc, Lưu Giai Tư lập tức xuất ảnh ra thở phào nhẹ nhõm, hướng về phía Thẩm Kinh Từ mà hôn gió với cô.

“Vậy em đi trước đây.” Bữa cơm kia nợ Cố Niết cũng đã lâu, hôm nay không trả thì không hay lắm.

Lưu Giai Tư mặt tươi cười ngồi xổm dưới đất thu dọn đồ hậu trường, ngẩng gương mặt đang cười rạng ngời, chân thành mà nói:  “Đi thôi.”

Lời vừa dứt câu thì Dịch Thuận Từ cùng vài người trợ lý đến vây qua

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp