Nói thật, Vưu Kính Lân thật sự sợ ông cụ Ninh biết chuyện này. Ông không sợ ông cụ Ninh đánh cho ông quỳ xuống gọi ba, cũng không sợ ông cụ Ninh làm khó, bởi vì tất cả dựa trên tiền đề nếu như Ninh Kỳ vẫn còn ở đó. Ông nghĩ, nếu như là Nam Phong làm cho Thần Hi mất mạng, vậy thì ông tuyệt đối sẽ không hỏi câu nào mà sẽ trực tiếp một dao chặt cậu ta. Cùng lắm thì một mạng đền một mạng, tuyệt đối sẽ không dung thứ.

Ông cụ Ninh là người biết lý lẽ, chắc chắn sẽ không làm những điều cực đoan như mình. Nhưng ông sợ nhất chính là, đối phương ngay cả gặp cũng không muốn gặp ông. Sở dĩ lúc trước ông muốn đến nhà họ Ninh, cũng là bởi vì muốn thay Ninh Kỳ báo hiếu. Lúc trước ông không biết Ninh Kỳ vì sinh Thần Hi mà chết, hôm nay ông đã biết, thì càng muốn xem ông cụ Ninh như là cha ruột mà chăm sóc. Nhưng nếu để ông ấy biết chuyện này, nhất định sẽ tránh mình như tránh lũ lụt, nếu là như vậy, vậy thì quá bất lực rồi.

Vưu Kính Lân thở dài một hơi, tạm thời buông xuống thành kiến đối với Nam Phong, nói: "Chuyện này thật ra cũng không phải hoàn toàn không có khả năng, Thần Hi có thể yên tâm mà đi tới đó, vấn đề an toàn cứ giao cho tôi. Các cậu đừng tùy tiện hành động, xã hội này phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của các cậu.”

Về chuyện trong xã hội, ông Vưu là người hiểu rõ hơn ai hết, cho nên ông ấy có quyền lên tiếng hơn ai hết. Vì vậy đám tiểu bối khiêm tốn gật đầu, cuối cùng Tần Chiến tổng kết lại một câu: "Ở trong giới tuyến này, các ngươi có thể tùy ý làm loạn, nếu như dám vượt qua giới hạn, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho các cậu, đều nghe thấy chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play