Buổi tối từ nhà họ Vệ trở về, tâm tình của Ninh Huyền cũng không tệ lắm. Bởi vì ông Vệ là một lão giả nghiên cứu rất nhiều về thư pháp, hơn nữa lão còn có giao tình không ít với người thầy ở Thanh Đại của ông. Mặc dù ông luyện tập thư pháp từ khi còn nhỏ, giáo viên và cha ông khi còn sống luôn được khen thư pháp của ông giống danh gia vọng tộc, nhưng giáo viên cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc hướng dẫn ông.

Mọi người đều nói rằng chữ của ông là thanh lịch cùng mờ nhạt, nhưng chỉ có ông Vệ thấy ý nghĩa thực sự của nó. Ông Vệ nói: "Chữ Ninh lão đệ tuy rằng đạm bạc thanh nhã, nhưng luôn loáng thoáng lộ ra một tia oán hận, không biết có phải là do mắt tôi già rồi, mờ rồi nên mới nhìn lầm hay không?"

Khi đó, tay viết của Ninh Huyền bị chững lại, ông và Tần Thao Lược đã chia tay được hai mươi năm, vì một nguyên nhân không thể giải thích được mà ông đã phải chịu tổn thương cả thể xác lẫn tinh thần. Bề ngoài trông thanh lịch lại đạm bạc, nhưng để che giấu một chút oán khí sâu thẳm trong trái tim.

Vệ lão gia tử đã sớm nghe qua những tin đồn về người đứng đâu của nhà họ Tần. Ông nghĩ rằng, đây chỉ là một trong nhiều sự kiện vô lý của giới hào môn. Đến bây giờ, ông gặp Ninh Huyền thì mới hiểu được, có một loại cảm giác không phải là nam nữ chi dục, mà là nam hoan chi ái. Dạng người tài năng như vậy, tại sao phải câu nệ chuyện nam nữ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play